Anh ta cũng không biết mục đích thật sự của hai nhà này là gì.
Hắc Long còn tưởng rằng Tần Thiên đã quay về Long Giang. Người của hai nhà này phụng mệnh đi ám sát Tần Thiên.
Sau đó Tần Thiên nhận được điện thoại của Cường Long.
''Thiên ca, xảy ra chuyện lớn rồi!''
''Em vừa nhận được điện thoại bí mật từ thành phố, nói là Giả gia ở thành phố đã điều động mười cao thủ đến Long Giang.''
''Bọn họ muốn bắt cóc chị dâu!''
''Cậu nói cái gì?'' Sắc mặt Tần Thiên lập tức đóng băng.
Nhưng hắn kịp phản ứng lại, nghi ngờ hỏi: ''Cậu nói là điện thoại bí mật từ thành phố?''
''Đúng!'' Cường Long kích động nói: "Đối phương còn nói với em thời gian cụ thể và tuyến đường cao thủ Giả gia đến Long Giang.''
''Thiên ca, em dẫn người đi đánh lén bọn họ nhé!''
''Ông nội nó chứ, dám đến Long Giang gây họa, em sẽ cho bọn họ đến được mà không về được!''
''Đọi chút!'' Tần Thiên cảm thấy chuyện này có chút kì lạ.
Ngay cả Hắc Long của đội Rồng cũng không biết mục đích hành động lần này của Giả gia và Lý gia là gì.
Vậy thì người thần bí báo tin cho Cường Long là ai?
Vì sao mà ngay cả số cao thủ của Giả gia, thời gian và đường đi cũng đều nắm rõ trong tay như vậy?
Chuyện này có mờ ám gì sao?
Đột nhiên có một giọng nói ung dung vang lên.
''Biết vì sao người thần bí đó chỉ tiết lộ của Giả gia mà không nhắc đến Lý gia không?''
''Vì người thông báo tin tức chính là Lý gia.''
''Nếu tôi đoán không nhầm, Lý gia mật báo là vì muốn mượn tay anh để tiêu diệt cao thủ của Giả gia.''
''Nếu trong tình thế bắt buộc, đến thời điểm hai hổ cắn nhau, cao thủ của Lý gia sẽ ra mặt rồi một mẻ hốt gọn của anh và người của Giả gia.''
''Đây gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau.''
Tần Thiên nhìn Truy Phong giống người gỗ ở bên cạnh, không nhịn được mà hỏi: ''Sao cậu biết?''
Thật kì lạ. Truy Phong vẫn luôn ở trong phòng không rời đi một bước, anh ta cũng không nghe.
Nhưng dường như anh ta lại biết rõ mọi chuyện ở bên ngoài.
Truy Phong cũng không trả lời nghi vấn của Tần Thiên, anh ta chỉ nói: ''Lý gia muốn mượn tay anh để tiêu diệt Giả gia nên mới thông báo tin tức, không nhầm đâu.''
''Anh cho người chuẩn bị đối phó đi.''
''Nhớ kĩ, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau.''
Đột nhiên Tần Thiêm cảm thấy mình đã quá xem thường Truy Phong. Đừng thấy bình thường anh ta giống khúc gỗ, không quan tâm gì đến chuyện bên ngoài.
Nhưng lúc này Tần Thiên lại cảm thấy Truy Phong mới chính là thợ săn đứng đằng sau mọi chuyện.
Bây giờ hắn cũng không có tâm trạng đi tìm bí mật của Truy Phong.
Hắn cười lạnh nói: ''Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau sao? Vậy con ve tôi đây sẽ hốt gọn bọ ngựa và chim sẻ.''
Hắn phân phó cho Cường Long: ''Chuyện này tôi sẽ sắp xếp người đi làm, mọi người làm tốt việc của mình là được rồi.''
Sau đó hắn bấm số điện thoại của Tàn Kiếm.
''Chú Tàn, buổi tối chú ra khu huấn luyện ngoại thành ở ngoài trời đi, xem như là ăn khuya.''
Tàn Kiếm trầm giọng nói: ''Được.''
Tần Thiên nói số cao thủ, thời gian và đường đi của Giả gia cho Tàn Kiếm biết.