Đây chính là băng đảng lớn nhất ở Long Giang, xứng đáng là vua của thế giới ngầm.
Thấy mọi người sợ hãi, Ưng ca vô cùng đắc ý.
Hắn ta hít một hơi thuốc, phun lên mặt Tần Thiên, cười khẩy nói: "Oắt con, nghe thấy chưa?”
“Thiên, Long, bang!”
"Cửa hàng này do Thiên Long bang bọn tao bảo kê. Bây giờ mày nói cho tao biết mày còn muốn đập phá nó không?””
Đám đàn em xung quanh cười cợt nhã.
Hiện tại trong mắt bọn họ Tần Thiên chính là một kẻ ngốc.
Bọn họ lắc lư gậy trong tay, nói với vẻ đắc ý: "Oắt con, không muốn chết thì mau quỳ xuống xin lỗi đi.”
"Tự chặt bàn tay vừa rồi đánh những người kia. Nói không chừng có thể tha cho mày một mạng.”
“Tiểu Thiên, đều là lỗi của chú!”
“Cháu mau đi đi!”
Thấy Tần Thiên trầm mặt không nói lời nào, Lý Trung lại hoảng sợ nói với Ưng ca: "Ưng ca đúng không?”
"Là do tôi kiếm chuyện, không có liên quan gì đến Tần Thiên."
“Cậu thả hắn đi đi, bảo tôi làm cái gì cũng được!”
Ưng ca đến gần nhìn chằm chằm Tần Thiên, cười khẩy nói: "Oắt con, mày không phục sao?”
Sắc mặt Tần Thiên âm trầm, cuối cùng cũng mở miệng.
Khi tất cả mọi người đều đang cho rằng hắn nhất định sẽ cầu xin tha, nhưng hắn lại cười lạnh lùng nói: "Thiên Long bang.”
"Đúng lúc tôi có một người anh em cũng là người của Thiên Long bang các người."
"Tôi gọi hắn tới đây để cho các người làm quen."
"Mày nói gì?" Ưng ca có hơi sững người, nói: "Oắt con, mày nói thật sao?”
"Người anh em đó của mày tên gì, nhánh nào?"
Tần Thiên cười lạnh nói: "Mày sẽ biết nhanh thôi.” Hắn gọi một cuộc điện thoại, lạnh lùng nói: "Cửa hàng Toyota 4S trên đường Cống Giang.”
“Tới đây ngay cho tôi!”
Nói xong, hắn trực tiếp cúp điện thoại.
Nhìn thấy dánh vẻ tự tin của Tần Thiên, đám người Ưng ca cũng có chút do dự.
Một tên trong đó cười nhạo: "Nhóc con, tuy thời gian Ưng ca bọn tao gia nhập Thiên Long bang không lâu, nhưng đã có rất nhiều cống hiến.”
"Ngày hôm qua bang chủ còn đích thân đến gặp anh ấy, nói Ưng ca của bọn ta tương lai có triển vọng."
"Có thể nói Ưng ca của bọn tao chính là người đáng tin cậy trước mặt bang chủ."
“Thằng oắt con như mày nhìn thấy Ưng ca của bọn ta còn phải quỳ!”
Ưng ca đắc ý nói: "Nếu người anh em kia của mày thật sự là người của Thiên Long bang, mặc kệ hắn có tiếng tăm thế nào thì tao cũng sẽ chăm sóc hắn chút.”
"Tuy nhiên cửa hàng này là do tao đang bảo kê. Chắc chắn mày phải bồi thường không thể thiếu.”
Tần Thiên cười nhạt nói: "Những thứ này, đợt chút mày nói với người anh em của tao đi.”
Ưng ca cau mày.
Hắn ta cảm thấy có gì đó không ổn.
Tên Tần Thiên này biết hắn ta là người của Thiên Long bang, lại còn là người mà bang chủ tin tưởng đích thân đến gặp mặt, vì sao hắn còn bình tĩnh như thế?
Thế nhưng hắn ta nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc có chỗ nào không thích hợp.
Tuy nhiên hắn ta rất yên tâm, bởi vì hắn tin với địa vị trước mắt của hắn ta ở Thiên Long bang, người anh em kia của Tần Thiên chắc chắn thua kém hắn ta.
Người kia thấy hắn ta còn phải gọi một tiếng đại ca.
Trong tiếng gào thét có khoảng hơn mười chiếc Mercedes đang điên cuồng chạy tới.
Dừng lại ở bên đường, bên trong có một người đàn ông mặc âu phục vội vàng chạy tới.
“Thiên ca!”
"Bọn em đến rồi!"
"Ai dám động vào thiên ca? Cường Long em đây chém chết hắn!”
Cường Long cầm đầu ngay lập tức bao vây hiện trường.
Sắc mặt đám người Cường Long âm trầm, lộ ra ý muốn giết người.
Cùng với bọn họ đều mặc vest đen, nếu đám người Ưng ca mang tới đây so sánh với đám người Cường Long thì bọn họ chỉ giống như một đám côn đồ đầu đường xó chợ mà thôi.
"Bang chủ?"
Ưng ca ngẩn người, kích động nói: "Sao anh lại tự mình tới đây?”
“Chút chuyện nhỏ, em có thể xử lý!”
Lão đại của Thiên Long bang, bang chủ Cường Long lại đích thân tới!
Xem ra Ưng ca này thật sự là tâm phúc của Cường Long mà. Cường Long đích thân dẫn người đến làm chỗ dựa cho hắn ta.
Ông chủ cửa hàng 4S trong nháy mắt giống như một con chó, gật đầu khom lưng châm thuốc mời Cường Long hút.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!