Ngày đó gió xung quanh gào thét như gió của địa ngục.
“Không cần, không cần......”
Bên tai truyền đến tiếng nỉ non bất an, Tần Thiên bừng tỉnh, nhìn thấy Tô Tô vẻ mặt hoảng sợ.
“Tô Tô, là em nói chuyện?”
Hắn kích động nói.
Sau khi trở về, đây là lần đầu tiên nghe được Tô Tô nói chuyện.
Tô Tô xa lạ nhìn Tần Thiên, bối rối nói: "Buông tôi ra, tôi muốn về nhà, buông tôi ra!"
Dưới sự kích động, cô muốn đứng lên.
Tần Thiên biết là mình dọa Tô Tô, hắn vội vàng ôn nhu nói: "Đừng sợ, anh đưa em về nhà.”
Dưới sự kích thích Tô Tô nhớ tới chuyện bi thảm ngày xưa mà bản thân trải qua, thần trí của cô từ từ khôi phục lại.
Có lẽ, đây là một cơ hội.
Mượn cơ hội này vận dụng Quỷ Môn Thập Tam châm, đả thông dây thần kinh giúp cô khôi phục lại thần trí.
Bên ngoài nhiều người phức tạp Tần Thiên vội đẩy Tô Tô chạy về nhà.
Sau khi Tần Thiên rời đi một thân ảnh uyển chuyển, từ phía sau cây hoa quế đi ra.
Là Thiết Ngưng Sương của Thiết gia.
Lúc trước cô ở nhà bị ép quỳ xin lỗi Tần Thiên, hơn nữa gia gia còn muốn cô làm người hầu cho hắn, trong lòng cô không phục cho nên theo dõi Tần Thiên.
Càng làm cho cô tức giận đó là, cô là lá ngọc cành vàng là bảo bối trong tay Thiết gia, nhưng Tần Thiên không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Thiết Ngưng Sương vẫn muốn tìm Tần Thiên đọ sức.
Giờ phút này, cô nhìn về hướng Tần Thiên vừa rời đi, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, đôi mắt long lanh của cô bất chợp rung động.
Một thân pháp quỷ dị và sát khí áp bức kia, làm cô hiểu ra, căn bản cô không có cửa để so sánh với Tần Thiên.
Cắn chặt răng, cô đưa ra một quyết định trọng đại, liền đuổi theo.
Trở lại biệt thự, Tần Thiên nấu một chén canh an thần sau đó cho Tô Tô uống, làm cô từ từ chìm vào giấc ngủ.
Cũng chỉ có lúc ngủ say, cô mới khôi phục lại dáng vẻ nữ thần vốn có của mình.
Lúc bắt đầu trị liệu, Tần Thiên bỗng nhiên có chút khẩn trương.
Hắn ôm lấy Tô Tô, nhẹ nhàng đặt ở trên giường, cẩn thận cởi bỏ toàn bộ quần áo của cô.
Bởi vì bệnh tình có chút phức tạp, cho nên muốn trị liệu cần liên kết toàn bộ huyệt vị trên người cô, hơn nữa trong quá trình này không được có bất kỳ sai sót nào.
Cho nên không thể không làm như thế.
Nhìn khối ngọc trước mặt, trong đầu hắn không ngừng nhớ đến một màng nóng bỏng xảy ra vào năm năm trước.