Nơi này không có ly uống rượu. Dụng cụ uống rượu chính là cốc uống trà tráng men cỡ lớn để uống nước hàng ngày.
“Nào, các anh em.”
“Gần đây mọi người đều vất vả rồi, cùng nhau uống một ly đi.”
Hắn giơ cốc lên.
Nói thật, trong lòng hắn cũng cảm thấy vui. Gần đây tiểu đội Thiên Phạt đã tiêu diệt Rắn Hổ Mang.
Mà Cô Lang do Lãnh Phong dẫn đầu đã dốc hết sức bảo vệ Tô Tô ở tỉnh thành.
Điều khiến cho Tần Thiên cảm thấy vui vẻ nhất là, ác quỷ quấy nhiễu Tô Tô nhiều năm cuối cùng cũng đã biến mất.
Chưa bao giờ hắn cảm thấy thoải mái giống như hôm nay.
“Cảm ơn anh Thiên!”
“Uống!”
“Cạn!”
Tiểu đội Cô Lang và tiểu đội Thiên Phạt đều bưng cốc uống trà lớn lên.
Sau khi uống xong, ai nấy lại cúi đầu ăn thịt, không ai nói chuyện.
Tần Thiên có hơi lo lắng. Bởi vì không lâu trước đây, tiểu đội Thiên Phạt và tiểu đội Cô Lang suýt nữa đã nổ ra trận chiến sống còn bởi vì không quen biết nhau.
Hắn lo lắng hai nhóm vẫn có khúc mắc trong lòng.
Sự bối rối này chỉ có thể được hắn phá vỡ.
Lại dẫn đầu uống vài hớp, hơn nửa rượu mạnh trong cốc gần như đã thấy đáy. Hắn cảm thấy hơi nóng ruột, bắt đầu lên đầu.
Vào lúc hắn còn đang lo lắng, tiếp theo nên làm như thế nào.
Thì cảnh tượng cuối cùng đã bắt đầu thay đổi.
“Anh em Thiên Phạt, tôi tên Lục Tử. Mọi người cũng có thể gọi tôi là lão Lục.”
“Cảm ơn cừu nướng của mọi người. Nào, tôi mời mọi người một ly.”
Lão Lục bên Cô Lang bưng cốc đứng dậy.
Bên Thiên Phạt im lặng một lúc, Đồng Xuyên cười khà khà đứng dậy.
“Người anh em lão Lục, một mình anh mời cả tiểu đội Thiên Phạt chúng tôi, không thích hợp lắm nhỉ?”
“Tôi tên Đồng Xuyên, tôi uống riêng với anh thế nào?”
Lão Lục nói lớn: “Vậy được, tôi uống hết trước!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!