Hắn ta thấy Tần Thiên đã đi đến viện thứ ba.
Hắn ta điên cuồng kêu lên: ''Đội cảm tử đâu!''
''Giết!''
''Giết hắn, tôi thưởng một trăm triệu!''
Trong bóng tối có hai mươi người mặc áo đen đang ẩn nấp, ánh mắt họ trống rỗng, giống như máy móc không có cảm xúc nhảy về phía Tần Thiên.
Tốc độ của bọn họ không phải nhanh nhất, sức mạnh cũng không phải lớn nhất.
Nhưng lại là người khó đối phó nhất.
Vì bọn họ không sợ chết.
Những người này vốn đã sớm là người chết, Phan gia dùng đủ cách đã cứu được họ. Dùng thuốc đặc trị điều trị, để bọn họ mất cảm giác đau đớn.
Giá trị sống duy nhất mỗi ngày của họ chính là lúc Phan gia cần thì chết cùng kẻ địch.
Chỉ cần đánh đổi mạng sống, vợ con họ sẽ nhận được một số tiền bồi thường lớn, không bao giờ cần lo lắng về miếng cơm manh áo.
Tần Thiên vung kiếm đâm vào ngực của người đối diện. Người này không những không lùi lại mà ngược lại còn mượn sức của hắn để tiến lên, gã để kiếm đâm xuyên qua cơ thể, lao đến gần Tần Thiên hơn.
Dao găm sắc bén trong tay lặng lẽ đâm về phía trái tim Tần Thiên.
Tần Thiên hơi kinh hãi, hắn lắc cổ tay, kiếm trong tay di chuyển, trực tiếp cắt thẳng một đường trên người tên kia.
''A!''
Nhìn một người đang yên bình lập tức bị chẻ ra làm đôi, Mục Phi Phi bị dọa đến hét lên.
Cuộc chiến vô cùng tàn nhẫn.
Nhưng người trong cuộc lại bình tĩnh đến bất thường.
Nhưng tử sĩ này liều chết không thôi chiến đấu với Tần Thiên, cho dù bị thương bao nhiêu cũng không kêu một tiếng.
Chỉ cần còn sống sẽ tiếp tục liều mạng giết chết Tần Thiên.
Rơi vào đường cùng, Tần Thiên đành phải giết chết đám người này.
Từng cơ thể ngã xuống.
Từng vệt máu bắn lên bầu trời đêm.
Ánh trăng cuối trời dường như cũng bị nhuốm máu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!