''Đội kiếm, chuẩn bị sẵn sàng!''
Phan Long thẹn quá hóa giận, hắn ta ra lệnh, từ trong bóng tối lập tức có bốn mươi người cầm kiếm hùng dũng bước ra.
Mười người một tổ, bốn tổ vây quanh Tần Thiên khắp bốn phía.
Sắc mặt bọn họ lạnh lùng, ánh mắt lạnh đến thấu xương. Hai tay cầm kiếm nổi đầy gân xanh.
Đội kiếm của nhà họ Phan nổi tiếng toàn thành phố với thành tích bảo vệ an toàn nhân viên cốt cán và tài sản của Phan gia, chiến công rất cao.
Bây giờ Phan Long sắp xếp cho bọn họ làm tuyến phòng thủ thứ nhất giết chết Tần Thiên.
Ánh mắt Tần Thiên vô cùng kiên định, dường như hắn không nhìn thấy những người này, cứ như vậy mà đi về phía trước.
Nhìn hắn bước thẳng không do dự, Phan Long đỏ bừng mắt.
''Giết!''
''Chém nó thành từng mảnh cho tôi!''
Nghe được mệnh lệch, một người nóng lòng muốn lập công, gã ta hét to một tiếng rồi lao về phía Tần Thiên.
Lưỡi kiếm như rạch một đường qua bầu trời đêm, như lưỡi dao tử thần của thần chết hạ xuống.
Mục Phi Phi thấy vậy thì sợ hãi che miệng lại. Cô ta cảm thấy Tần Thiên nhất định sẽ bị chặt đến tan xương nát thịt.
Không biết vì sao trong lòng cô ta lại đột nhiên cảm thấy đồng tình với Tần Thiên.
Có lẽ khí chất trên người Tần Thiên khiến cô ta động lòng chăng?
Đồ ngốc, mau chạy đi, đừng đứng yên chịu chết như vậy! Cô ta ở trong lòng kêu gào.
Tần Thiên không dừng bước, vẫn rảo bước về phía lưỡi kiếm đang nâng lên kia.
Hắn đưa tay ra, như làm ảo thuật mà đoạt lấy thanh kiếm, sau đó tùy tiện vung lên.
Bàn tay của đang cầm kiếm của gã kia lập tức bị Tần Thiên chặt đứt.
Sao có thể được? Nhìn cảnh này, Phan Long và những thành viên khác trong đội kiếm đều ngẩn người.
''Cùng lên hết đi!''
''Ai chém hắn một nhát ông đây sẽ thưởng một trăm vạn!'' Phan Long kịp phản ứng lại, hắn ta đỏ mắt gào to.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!