Đáng ngạc nhiên là địa điểm khai trương của Cẩm Tú Sơn Hà không thuộc bộ phận bán hàng.
Mà là chọn tổ chức trên một bãi cỏ ngoài trời.
Xung quanh giăng dây an ninh, được bố trí giống như hiện trường hôn lễ phương Tây, trên màn hình lớn của sân khấu thay phiên nhau chiếu đoạn giới thiệu về tập đoàn Cẩm Tú.
Cũng như nhiều hình ảnh về phong cảnh tuyệt đẹp của bất động sản Cẩm Tú Sơn Hà sẽ được tung ra lần này.
Trên những chiếc bàn có khăn trải bàn màu trắng ở hai bên, có đủ loại đồ ăn nhẹ và đồ uống tinh xảo.
Những nhân viên phục vụ ăn mặc như tiếp viên hàng không, tiếp đón mỗi khách hàng với nụ cười lịch sự tiêu chuẩn.
Tô Tô nhìn thấy bãi cỏ cách đó không xa có một tháp cổng theo phong cách cổ đồ sộ, rất khí phái tráng lệ.
Bốn phía tường cao san sát cho nên không nhìn thấy cảnh bên trong.
Cô nhịn không được nói: "Đây không phải là cổng lớn tiểu khu Long Hồ chúng ta ở trước đây sao? Không thể không nói đổi thành tháp cổng như này, quả thật đẹp hơn nhiều.”
"Không biết tòa nhà này lúc nào mới có thể mở bán." Trong giọng nói thoáng có chút tiếc nuối.
Dương Ngọc Lan cười nói: "Con không phát hiện trên cửa còn bọc vải đỏ, bốn phía xây tường cao như vậy, chắc là vừa mới khởi công thôi.”
"Không sao, chờ bọn họ hoàn thành, nếu điều kiện cho phép chúng ta sẽ lại trở về mua một căn."
Tô Tô cười nói: "Cái cũ không đi mới không tới, Tần Thiên, em hơi đói bụng.”
Tần Thiên vội vàng trách móc: "Buổi sáng bảo em ăn cơm, em lại không chịu ăn.”
"Anh nói cho em biết, nếu tiếp tục như vậy sẽ làm cho dạ dày đói chết, may mắn là em vẫn còn có một bác sĩ đông y.”
Tô Tô hờn dỗi cười nói: "Buổi sáng không có khẩu vị mà!”
"Bánh ngọt bên kia cũng không tệ lắm, anh đi lấy cho em mấy đồng đi."
“Tuân mệnh!”
"Vợ đại nhân mời qua bên này ngồi."
Hắn tự mình dẫn đường cho Tô Tô và Dương Ngọc Lan ngồi ở hàng ghế sau, sau đó chạy đi chọn một số món ăn nhẹ, hai ly nước trái cây với một cái đĩa.
"Cám ơn." Tô Tô cầm một miếng bánh đậu xanh cắn một miếng, thỏa mãn nói: "Cái này ngon thật.”
"Mẹ mau nếm thử đi."
Dương Ngọc Lan có lượng đường trong máu cao, bình thường sẽ luôn từ chối đồ ngọt, tuy nhiên chợt có hứng cho nên cũng cầm lấy một miếng đưa đến lên miệng.
Ngay lúc này bên cạnh vang lên một giọng nói cường điệu.
“Mau đến xem đi!”
"Có ăn mày đến ăn chực uống chực."
"Quản lý các người đâu? Làm sao có thể để cho loại người này trà trộn vào chứ.”
"Chúng ta có thể mua một ngôi nhà đắt tiền như vậy, tất cả đều là xã hội thượng lưu, làm sao có thể ở cùng với loại người này, còn không mau đuổi ra ngoài!”
Ngô Thiến Thiến la hét với vẻ hưng phấn.
Nghe cô ta nói xong, tất cả khách hàng phía trước đều quay đầu nhìn lại.
Bọn họ thấy trong tay Tô Tô và Dương Ngọc Lan đang cầm bánh ngọt, nhất là Tô Tô ăn như đang đói, khóe miệng còn dính vụn bánh thì trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ trào phúng.
Dương Ngọc Lan vội vàng bỏ bánh đậu xanh trong tay xuống, nghiêm túc nói: "Ngô Xảo Mai, làm ơn quản con gái bà.”
"Chúng tôi cũng đến mua nhà, ăn một miếng đồ ăn nhẹ thì sao?"
Ngô Xảo Mai cố ý nói lớn tiếng: "Ồ, hai người cũng tới mua nhà à.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!