Bọn họ tập thể đến chỗ Tần Thiên tố cáo.
Tần Thiên tức đến bật cười: ''Mấy con sói ông đây mua từ nước ngoài về dễ lắm sao?''
''Đều để mấy người đánh chết rồi ăn thì còn ra thể thống gì nữa!''
''A Tân đã nhắc nhở tôi thì chúng ta lại lần nữa lập quy định mới đi.''
''Về sau khi mọi người vào khu thú huấn luyện chỉ có thể đi tay không, không cho phép mang vũ khí.''
''Hơn nữa chỉ có thể đầu hàng khuất phục, không cho phép giết chết.''
Đồng Xuyên thử phản đối: ''Cũng quá không công bằng rồi!''
''Không cho phép chúng tôi giết sói, vậy sói muốn giết chúng tôi thì sao bây giờ?''
Tần Thiên thản nhiên nói: ''Đó là do các người đáng đời.
Đồng Xuyên, Thiết Tí than thở. Hai người này thật ra vẫn là muốn ăn thịt sói.
Thiết Ngưng Sương cười nói: ''Tôi ủng hộ A Tân.''
''Những con sói này rất đáng yêu nha, sau này chúng ta cũng không cần giết chúng nữa rồi.''
Nhưng nói tới nói lui thì vẫn rất buồn cười. Đối với chuyện A Tân có thể làm bạn với sói, Tần Thiên vẫn cảm thấy rất kì lạ.
Hắn qua camera quan sát thấy trên sườn núi trong khu sói, A Tân nằm trên đồng cỏ phơi nắng, miệng còn ngậm một cọng cỏ.
Xung quanh cậu ấy có mấy con sói đang thoải mái nằm sấp. Thậm chí một con sói con còn nằm dưới chân cậu ấy liếm chân.
Nắm rõ tính cách của sói.
Chuyện này có liên quan đến hoàn cảnh sinh trưởng từ nhỏ của A Tân.
Đứa nhỏ cô đơn lớn lên trong núi chỉ có thể làm bạn với sói. Nhưng chuyện này cũng có thể rèn luyện bản tính của sói trong người cậu ấy.
Nếu tiến hành bồi dưỡng tên nhóc này thật tốt, tương lai cậu ấy tuyệt đối sẽ là một cánh tay đắc lực.
Nhân cơ hội khó khăn lắm mới rảnh rỗi, Tần Thiên để Vũ Sơn sử dụng đủ loại quan hệ và đủ mọi cách đi tìm kiếm thành viên mới.
Tần Thiên có hai yêu cầu. Một, phải có bản tính của sói. Hai, bản thân đã lâm vào đường cùng.
Vũ Sơn không phụ lòng hắn, giúp Tần Thiên tìm được ba người.
Người đầu tiên là thợ rèn. Giống như A Tân, cũng giết người.