“Đúng vậy, chiếc nhẫn này là cháu tặng cho cô ấy.”
“Cháu là Tần Thiên, chồng cô ấy.”
“Ông ngoại bà ngoại, cậu, chào mọi người.”
“Ai cơ?”
“Cậu nói cậu là ai?”
Vẻ mặt mọi người đều kinh ngạc. Ông cụ run rẩy suýt ngã.
“Ba, mẹ, anh, chị dâu, nó chính là Tần Thiên. Chồng của Tô Tô.”
“Vừa rồi con đã nói, tình cảm của hai vợ chồng nó rất tốt, mọi người còn không tin.”
“Bây giờ tin rồi chứ?” Dương Ngọc Lan vội giải thích.
Mọi người sững sờ trong giây lát, Dương Đức Quang khịt mũi tức giận, quay người bỏ đi.
“Tô Tô, cháu vào đây cho ông!”
“Đến bên bà ngoại!”
“Họ Tần, hóa ra là cậu!”
“Cậu còn có mặt mũi đến đây, nói, cậu đã ức hiếp em gái và cháu gái tôi như thế nào?”
“Nếu hôm nay không nói rõ, tôi sẽ khô máu với cậu!” Dương Sâm xắn tay áo lên, trừng mắt, thật sự có chút nghĩa khí của người cậu.
Lý Phân cũng lập tức sa sầm mặt.
Bà ấy nhìn Tần Thiên hai tay xách quà, lạnh lùng nói: “Vứt hết đồ đi!”
“Nhà chúng tôi không thiếu!”
Tăng Hồng Tụ cười khẩy: “Người trẻ tuổi, cậu cho rằng chắp chân Phật khi nguy nan, ăn mặc trông chẳng ra hình người, áo quần bảnh bao, thì có thể lừa dối qua được sao?”
“Nói cho cậu biết, thủ đoạn này không có tác dụng ở chỗ bà lão ta đâu!”
“Tô Tô, đi vào với bà ngoại!”
Tô Tô bị kéo đi vào bên trong, cô cũng gấp gáp: “Ông ngoại bà ngoại, cậu mợ, có chuyện gì từ từ nói, đừng tức giận mà.”
Lý Phân đang muốn đuổi Tần Thiên ra ngoài thì bên ngoài vang lên tiếng còi xe, một giọng nói nhiệt tình nói: “Lý Phân à, tôi đến rồi.”
Bà ấy ngạc nhiên nói: “Là Hà Tú à. Bà đợi chút!”
Hà Tú là bạn tốt của bà ấy, đây là bà ấy sắp xếp để Hà Tú đưa con trai ngoan đến xem mắt với Tô Tô.
Bây giờ người ta đã đến cổng, “chồng cũ” Tần Thiên còn đứng ở chỗ này, thành ra thế nào?
“Trước không nói nhiều nữa, ra sân sau uống trà đi!”
“Không gọi thì cậu không được ra ngoài!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!