Long Hoàng Đế Đô Hoa Phủ.
Hoa Thiên Bảo chờ đợi hai canh giờ, vẫn chưa từng nhìn thấy bóng dáng bọn Hoa Thiên Minh đâu, thần sắc cũng bối rối, trong lòng cũng càng ngày càng bất an.
- A!
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế vang vọng cả tòa Hoa Phủ, sắc mặt Hoa Thiên Minh biến đổi, cái thanh âm này hắn đã quá quen thuộc.
- Thiếu Phi!
Hoa Thiên Bảo biến mất trong nháy mắt, hướng đến gian phòng Hoa Thiếu Phi.
Cũng ngay tại mười cái hô hấp trước, Hoa Thiếu Phi đang ngồi ở trước bàn ăn, điên cuồng nuốt lấy nuốt để thức ăn, hơn hai mươi ngày nay, hắn đã gầy đến không còn hình người rồi.
So với lúc trước, giờ nhìn qua hắn ngay cả một tên ăn mày cũng không bằng, muốn bao nhiêu khó coi có bao nhiêu khó coi.
Vì để bù đắp cho thân thể, Hoa Thiếu Phi đã gọi người nướng chín vài cái Hồn Thú, ăn một cách điên cuồng, cực kỳ sảng khoái.
Nhưng mà, ăn rồi lại ăn, hắn đột nhiên phát hiện thân thể bắt đầu bành trướng, chẳng lẽ hiệu quả Hồn Thú tốt như vậy?
Chỉ là, rất nhanh hắn liền phát hiện có chút không đúng, cái thân thể này bành trướng cũng nhanh quá, mấy hơi thở liền khôi phục như bộ dáng cũ.
Thế nhưng thân thể căn bản không chỉ bị bành trướng, Hoa Thiếu Phi mới phát hiện, thân thể hắn căn bản không nghe sai khiến, Hồn Lực bên trong Hồn Hải bắt đầu loạn xạ, xông thẳng bốn phía kinh mạch.
Hoa Thiếu Phi cảm giác bản thân tựa như muốn nổ tung ra vậy, Hồn Lực đánh thẳng vào kinh mạch, khiến hắn rốt cuộc chịu đựng không được nữa, phát ra tiếng kêu xé gan xé phổi đến thảm thiết.
- Thiếu Phi, ngươi làm sao?
Hoa Thiên Bảo chạy tới, nhìn thấy bộ dáng Hoa Thiếu Phi một mặt kinh hãi.
Hoa Thiếu Phi mập mạp giống như một quả bóng căng muốn nổ, quanh thân Hồn Lực phong bạo bàng bạc gào thét, hắn rõ ràng chỉ là Chiến Vương cảnh đỉnh phong, lại tản ra khí tức Chiến Hoàng cảnh.
Có điều, Hoa Thiên Bảo cũng không cho rằng Hoa Thiếu Phi đang chuẩn bị đột phá, ngược lại trong lòng hắn càng ngày càng bất an.
- Cha, cứu ta, cứu ta.
Trong mắt Hoa Thiếu Phi đều là vẻ cầu khẩn, đưa tay phải ra muốn nắm lấy ta phụ thân hắn.
Oanh!
Hoa Thiên Bảo vừa mới chuẩn bị đi qua, một tiếng tiếng nổ vang vang lên đáng sợ, trong ánh mắt kinh hãi của Hoa Thiên Bảo, Hoa Thiếu Phi trực tiếp nổ tung.
Cả tòa phòng ốc đều hóa thành tro tàn, người Hoa gia không biết chuyện gì xảy ra đuổi tới, lại nhìn thấy toàn thân Hoa Thiên Bảo chật vật từ trong phế tích đứng dậy, toàn thân đang run rẩy kịch liệt.
- Huyền!!! Hoàng!!!
Hoa Thiên Bảo ngửa mặt lên trời gào thét, lửa giận cùng sát khí đáng sợ xen lẫn, dọa đến đám người Hoa gia chẳng dám nói gì.
Hai mắt Hoa Thiên Bảo vằn vện tia máu, Hồn Lực cuồn cuộn bành trướng, như một kẻ giang hồ hung hãn, tận mắt nhìn con trai mình bị nổ chết nhưng lại không thể làm gì, điều này khiến Hoa Thiên Bảo vô cùng phẫn nộ.
Mà hết thảy này, đều là bởi vì Huyền Hoàng, cho dù là Tiêu Phàm cũng không đưa Hoa Thiếu Phi vào chỗ chết, nhưng Huyền Hoàng lại giết chết Hoa Thiếu Phi, Hoa Thiên Bảo tự nhiên hận Huyền Hoàng đến thấu xương.
Hoa gia Tam Trưởng Lão cùng Hoa Thiên Minh lâu như vậy còn chưa có trở lại, Hoa Thiên Bảo không cần nghĩ cũng biết rõ kết quả, khóe mắt nói: - Tiêu Phàm phải chết, Huyền Hoàng phải chết, Long Vũ cũng phải chết! Dám giết người Hoa gia ta, ta sẽ khiến các ngươi hối hận đã có mặt trên đời này!