Có điều rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh. Dù sao người có thể tham gia Sát Vương Thí Luyện đều từ trong núi thây biển xác đi ra, đối với thực lực bản thân cũng cực kỳ tự tin.
- Trời tối xuất phát.
Bát Đội Trưởng bổ sung một câu, liền không thấy tăm hơi.
- Huyết Yêu Nhiêu.
Tiêu Phàm đột nhiên nhìn về phía Huyết Yêu Nhiêu truyền bí âm nói.
- Gọi ta là Huyết Sắc Mân Côi.
Huyết Yêu Nhiêu nhếch miệng cười một tiếng, Tiêu Phàm chủ động cùng nàng nói chuyện, trong lòng nàng có chút kích động không hiểu.
- Huyết Sắc Mân Côi? Thật đúng là một đóa Mân Côi có gai.
Tiêu Phàm âm thầm nghĩ, lại nói:
- Chúng ta sẽ tiến về Long Hoàng Đế Đô, Ly Hỏa Đế Đô có phải cũng sẽ có người tham gia Sát Vương Thí Luyện phải không?
- Đúng vậy, hẳn là Cửu Đại Đế Triều Đế Đô đi, người tại Ly Hỏa Đế Đô khá thoải mái, bởi vì sư tôn ngươi trực tiếp diệt Ninh gia, bọn hắn liền bớt đi rất nhiều đối thủ.
Huyết Yêu Nhiêu thở dài nói.
Tiêu Phàm xấu hổ một trận, lập tức rất nhanh lấy lại tinh thần, nói:
- Chẳng lẽ đối thủ của chúng ta, cũng là đại gia tộc Long Hoàng Đế Đô?
- Không chỉ đại gia tộc, thậm chí còn có thể là Đế Tộc, có điều ta có thể tiết lộ cho ngươi một chút, chính là việc này nhất định rất kích thích.
Huyết Yêu Nhiêu miệng phun hương lan nói.
- Kích thích?
Tiêu Phàm không hiểu lạnh run một cái. Hắn không cho rằng kích thích trong miệng Huyết Yêu Nhiêu thực chỉ là kích thích mà thôi, mà khẳng định là cực kỳ nguy hiểm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, màn đêm rốt cục buông xuống, Bát Đội Trưởng lần nữa xuất hiện mang theo mọi người đến Long Hoàng Đế Đô.
Khiến đám người rất ngạc nhiên là bên ngoài Ly Hỏa Đế Đô còn có Bát Giai Hồn Thú đưa bọn hắn đi, nếu vậy tối đa cũng chỉ hai ba ngày là có thể tới Long Hoàng Đế Đô.
Tiêu Phàm vô cùng kinh hãi nội tình Huyết Lâu, đến Bát Giai Hồn Thú cũng có thể thuần phục, điều này thật có điểm đáng sợ. Hơn nữa chỗ bọn hắn có một con, mấy đội khác đi đến Đế Đô khẳng định cũng có Bát Giai Hồn Thú.
- Tiểu tử, ngươi không phải người Huyết Lâu sao? Sao trông như chưa trải qua sự đời.
Cách Tiêu Phàm không xa, một nam tử đeo mặt nạ hắc ưng mở miệng nói, trong ngữ khí đều là vẻ khinh thường.
Tiêu Phàm liếc nhìn hắn, tại sao tới chỗ nào cũng đều có trẻ con miệng còn hôi sữa? Loại người này Tiêu Phàm sẽ không nhìn nhiều.
Thấy Tiêu Phàm không để ý tới hắn, nam tử đeo mặt nạ hắc ưng lập tức phẫn nộ, cười lạnh nói:
- Tưởng là bách thắng tại Sinh Tử Đấu Trường cầm được một cái Nhập Trường Khoán liền không coi ai ra gì? Đến đích, ngươi sẽ biết cái gì gọi là chết khó coi.
Động tĩnh nơi này, trong nháy mắt thu hút người khác chú ý, tất cả mọi người trong ánh mắt đều lộ ra bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác.
Bọn họ đều là người liếm máu để sống sót, trong máu sớm đã tràn ngập một loại dã tính cùng thị huyết, không ai phục ai, có trò hay để xem, tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Huống chi, đường xá buồn tẻ, có thể tìm một vài việc để giải khuây thật không thể tốt hơn.
Tiêu Phàm giữ yên lặng, trong mấy tháng này, Tiêu Phàm một mực đắm chìm trong thuật điêu khắc, tâm cảnh bình tĩnh như nước, phép khích tướng kiểu này khiến hắn căn bản hiện không nổi bất luận gợn sóng nào.
- Theo ta thấy, không bằng hiện tại liền chiến một trận đi, đường đi này rất buồn tẻ.
- Tiểu tử, ngươi không phải đến dũng khí cãi lại cũng không có chứ? Chỉ dạng này như ngươi mà thắng liên tiếp trăm trận tại Sinh Tử Đấu Trường?
- Đoán chừng là vận khí mà thôi, hiện tại bị dọa đến không dám nói một câu.
Những người khác thấy thế, lập tức bắt đầu khiêu khích. Bọn hắn rất hi vọng Tiêu Phàm cùng nam tử đeo mặt nạ hắc ưng kia chiến một trận.
- Tiểu tử, nghe rõ chưa? Đừng nói mắt ưng ta khi dễ ngươi, nhường ngươi ba chiêu, thế nào? Ngươi dù sao cũng là người liên tiếp bách thắng, không phải đến chút dũng khí này cũng không có chứ.
Nam tử đeo mặt nạ hắc ưng trêu tức nhìn Tiêu Phàm, sát cơ như ẩn như hiện.
- Ngươi muốn chiến, ta chiến với ngươi.
Huyết Yêu Nhiêu tức giận nhìn nam tử đeo mặt nạ hắc ưng, chuẩn bị xuất thủ, tựa như người mà đối phương vũ nhục chính là nàng.
- Tiểu ni tử, tham gia Thí Luyện Sát Vương không dễ, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết người, nếu không đi theo ca ca ta, ta bảo vệ ngươi như thế nào?
Mắt ưng tà tà cười một tiếng, ánh mắt từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá Huyết Yêu Nhiêu, điều này khiến Huyết Yêu Nhiêu phẫn nộ tới cực điểm, ngực chập trùng lên xuống.
Từ nhỏ đến lớn, còn chưa bao giờ có người dám đùa giỡn nàng như thế, điều này khiến Huyết Yêu Nhiêu làm sao không giận.
- Đội Trưởng.
Đang lúc Huyết Yêu Nhiêu chuẩn bị xông lên, Tiêu Phàm đột nhiên ngăn nàng lại, quay đầu nhìn về phía Bát Đội Trưởng nói.
Đám người thần sắc cứng lại, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập bất thiện và khinh thường, đó là chuyện giữa cá nhân, vậy mà ngươi phải tìm đến Đội Trưởng để ra mặt giúp ngươi?
Ánh mắt Bát Đội Trưởng kia rõ ràng có một tia không thích, việc giữa nam nhân với nhau nên tự mình giải quyết, nếu như ngay cả chút dũng khí này đều không có, còn làm sát thủ làm gì?
- Có thể giết người không?
Đúng lúc này, thanh âm Tiêu Phàm bình thản vang lên lần nữa.