Phóng xuất ra U Linh Chiến Hồn, Tiêu Phàm bước vào một bước, quay người nhìn Mạc Thiên Nhai nói:
- Cái Hồn Giới này, có vẻ như cần Chiến Hồn Bát Phẩm trở lên mới có thể đi vào.
Mạc Thiên Nhai gật đầu, trực tiếp phóng xuất ra Cửu U Bạch Hổ Chiến Hồn, mặc dù bị thương, nhưng Chiến Hồn vẫn là Bát Phẩm Cửu U Bạch Hổ.
Có thể nói, Chiến Hồn phẩm giai càng cao, Hồn Lực cũng càng hùng hậu, tinh túy, sở dĩ Hồn Giới có thể phân biệt sự mạnh yếu của Chiến Hồn, chính là căn cứ theo đặc tính của Hồn Lực Chiến Hồn phân chia mà thôi.
- Tiêu Phàm, không thể không nói số phận của ngươi tốt đến nghịch thiên, Bí Cảnh Tiểu Không Gian này nằm ở chỗ thiên địa linh khí nồng đậm vô cùng, đoán chừng có mấy trăm đến hơn ngàn năm không ai dùng.
Mạc Thiên Nhai cảm khái nói.
- Ân?
Đột nhiên, Mạc Thiên Nhai cau mày một cái, nhún nhún cái mũi nói:
- Khí tức này?
- Mạc Lão, làm sao vậy?
Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn Mạc Thiên Nhai nói.
- Khí tức Tu La Kiếm, còn có một tia khí tức của Vô Tận Chiến Hồn, chẳng lẽ nơi này là?
Sắc mặt Mạc Thiên Nhai âm tình bất định, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, trịnh trọng nói:
- Tiêu Phàm, ngươi có phải được Tu La Truyền Thừa hay không?
Nghe được lời nói của Mạc Thiên Nhai, lòng lộp Tiêu Phàm trong bộp một cái, thân thể rõ ràng rung động một cái, kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Nhai.
Tu La Truyền Thừa, đây chính là bí mật lớn nhất của hắn ngoại trừ Bạch Thạch, lại bị Mạc Thiên Nhai một câu nói toạc ra, sao hắn lại biết được chứ.
Lúc trước sợi tàn niệm ở Luyện Tâm Tháp kia đều sợ bản thân bị bại lộ thân phận, còn cố ý ngụy trang Tu La Kiếm một chút?
Tiêu Phàm không biết trả lời như thế nào, nhưng mà Mạc Thiên Nhai lại là ốc còn không mang nổi mình ốc cười lên:
- Xem ra ta không đoán sai, ha ha, thì ra là thế, ta liền nói ngươi tu luyện Vô Tận Chiến Điển làm sao không bị điên đây, nguyên lai là ngươi đã sớm được Tu La Truyền Thừa.
- A?
Sắc mặt Tiêu Phàm cứng đờ, trong lòng không còn gì để nói, bản thân có vẻ như không phải được Tu La Truyền Thừa mới tu luyện Vô Tận Chiến Điển, mà là trước tu luyện Vô Tận Chiến Điển, lại được đến Vô Tận Chiến Hồn, cuối cùng mới ngẫu nhiên được Tu La Truyền Thừa.
Bất quá Mạc Thiên Nhai cho là như thế, Tiêu Phàm cũng không muốn giải thích, tạm thời để ông cho rằng như vậy đi.
Nhưng trong lòng Tiêu Phàm rất rõ ràng, hắn sở dĩ tu luyện Vô Tận Chiến Điển không có điên, thuần túy là bởi vì năng lực lĩnh ngộ của hắn đối chiến kỹ cùng công pháp, hắn lĩnh ngộ công pháp và chiến kỹ cơ hồ không có bất kỳ bình cảnh gì.
Cho dù có bình cảnh, cảnh giới vừa đến liền đột phá, cho đến nay trừ Tu La Tam Kiếm ra, còn không có loại kia công pháp và chiến kỹ nào hắn không thể tu luyện tới đỉnh phong.
- Nếu ngươi được Tu La Truyền Thừa, vậy việc chữa trị cho Chiến Hồn của ta cũng là rất bình thường, Tu La Truyền Thừa truyền thừa mấy ngàn hơn vạn năm, nội dung toàn diện, có lẽ có phương pháp chữa trị Chiến Hồn.
Mạc Thiên Nhai dường như đang lầm bầm lầu bầu.
- Mạc Lão nói rất đúng, chính là bên trong Tu La Truyền Thừa có ghi chép một loại phương pháp, chỉ là trước kia ta cảnh giới chưa tới, thi triển không được mà thôi.
Tiêu Phàm vội vàng bổ sung một câu.
Mạc Thiên Nhai tự mình nghĩ ra, với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, bởi vì không cần bại lộ sự tồn tại của Bạch Thạch, hơn nữa Mạc Thiên Nhai có vẻ như vô cùng tin tưởng Tu La Truyền Thừa, thậm chí đạt tới cấp độ mù quáng.
- Trường Phong, nhi tử của ngươi không hề yếu hơn ngươi, ha ha.
Mạc Thiên Nhai vuốt vuốt chòm râu bạc phơ, ngửa mặt lên trời cười to, cả người tựa như trẻ ra mấy chục tuổi.