Cuối cùng Tiểu Kim vẫn thỏa hiệp, thời khắc hàng vạn Hắc Sắc Tiểu Ngô Công cách bọn hắn chỉ có ba trượng, Tiểu Kim bỗng tùy tiện phun một cái.
Mảng lớn kim sắc hỏa diễm trong miệng thốt ra, giống như một biển lửa quay cuồng, chiếu nghiêng xuống.
Phàm là tiểu ngô công bị kim sắc hỏa diễm bao phủ, trong nháy mắt liền hòa tan, lộ ra từng khỏa tinh thể lập loè hắc sắc, bên trong tinh thể tản ra một cỗ Hồn Lực ba động bàng bạc, trừ Hồn Tinh còn có thể là cái gì.
- Ngươi nhìn, những Hồn Tinh kia rất sạch sẽ, bị hỏa diễm của ngươi đốt một cái, bệnh khuẩn đều không còn.
Tiêu Phàm không quan tâm nói.
Tiểu Kim một trận buồn nôn, nhân tính hóa trợn mắt một cái, bất quá nó vẫn là không có dự định buông tha những Hồn Tinh này.
Chỉ là việc cấp bách là đem tất cả hắc sắc tiểu ngô công đều đốt sạch.
Kim sắc hỏa diễm đốt cháy nửa bên thiên không, nhiệt độ cực nóng cho người ta một loại cảm giác bị thiêu đốt.
- Tiểu Kim uy vũ!
Quan Tiểu Thất lần nữa la ầm lên, hắn sớm đã để Tử Điện Điêu trốn đến mấy trăm trượng có hơn, trong lòng cực kỳ rung động thực lực Tiểu Kim.
Cho dù là Phong Lang, mặc dù hắn biết bản thể Tiểu Kim rất cường đại, nhưng lần thứ nhất nhìn thấy thực lực Tiểu Kim cũng khó mà bình tĩnh.
Cho dù là hắn muốn ứng phó nhiều Hồn Điêu Thú như vậy cũng tuyệt đối không thể nào làm được.
Không sai biệt lắm mấy chục giây sau, Tiểu Kim rốt cục cũng đình chỉ phun hỏa diễm, hàng vạn hắc sắc tiểu ngô công đều bị đốt cháy hầu như không còn, bọn chúng chỉ là đầu gỗ điêu khắc mà thành, dù cường đại như thế nào thì cũng chỉ là mộc điêu mà thôi.
Dù Hồn Văn có thể ngắn ngủi bảo vệ bọn chúng, nhưng không thể bảo vệ khi bị hỏa diễm đốt trong thời gian dài.
Nhìn vô số Hồn Tinh chiếu lấp lánh trên mặt đất, trong mắt Tiểu Kim đều là vẻ hưng phấn, rốt cuộc không còn phản cảm với những Hồn Tinh dơ bẩn này.
Lao xuống, Tiểu Kim liền vững vàng rơi vào trong đống Hồn Tinh, bắt đầu cắn nuốt như hổ đói.
Mấy người Tiêu Phàm nhìn đến khóe miệng giật một cái, nếu là Hồn Thú bình thường, cho dù là Hồn Tinh phẩm cấp thấp cũng không dám một lần ngoạm hết như thế.
Thế nhưng Tiểu Kim lại càng nhiều càng tốt, bụng nó tựa như một cái động không đáy.
- Những Hồn Tinh này mặc dù đã tiêu hao không ít Hồn Lực, nhưng đã đủ cho Tiểu Kim tiến thêm một bước.
Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm, hắn đứng ở đằng xa thay Tiểu Kim hộ pháp.
Sau nửa ngày, trên người Tiểu Kim tản ra một cỗ khí thế ngút trời, lần nữa hiển lộ bản thể, Quan Tiểu Thất bị bản thể Tiểu Kim dọa cho phát sợ.
Tử Điện Điêu dưới chân hắn toàn thân rung động, thiếu chút nữa thì nằm rạp trên mặt đất, dù nó cũng là Thất Giai Trung Kỳ nhưng trước mặt Tiểu Kim cũng có một loại e ngại phát ra từ sâu trong linh hồn.
Đây là một loại áp chế đến từ huyết mạch, Tiểu Kim nắm giữ huyết mạch Cửu Phẩm Hoàng Kim Thánh Sư, tự nhiên không phải Thất Phẩm Tử Điện Điêu có thể so sánh.
Nếu như không phát sinh ngoài ý muốn, Tử Điện Điêu cả một đời cũng chỉ có thể dừng bước tại Thất Giai, mà Tiểu Kim lại có thể trở thành Cửu Giai.
- Tam ca, Tiểu Kim là Hoàng Kim Thánh Sư trong truyền thuyết?
Quan Tiểu Thất vẫn không nhịn được hỏi.
- Ngươi không phải nhìn thấy rồi sao?
Tiêu Phàm bĩu môi, ngươi không phải đang nói nhảm à. Bản Thể Tiểu Kim đang ở trước mắt, trừ Hoàng Kim Thánh Sư còn có thể là gì?
Quan Tiểu Thất nuốt nước miếng, khó mà áp chế rung động trong lòng.
Phong Lang trầm mặc không nói, lẳng lặng đánh giá bốn phía, sợ lại có Hồn Điêu Thú quấy nhiễu.
Khiến mấy người vui mừng là bốn phía lặng ngắt như tờ, tất cả đều bình tĩnh, cũng không có Hồn Điêu Thú xuất hiện.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!