Nhìn thấy lợi trảo Phong Lang phá vỡ phòng ngự Thiên Đao Ngô Công, trong mắt Tiêu Phàm vui mừng, trong đầu không khỏi nghĩ tới một bộ phim kiếp trước.
- Thiết Công Kê đấu Ngô Công, thật đúng là có thể.
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nhủ nói.
Xoẹt!
Một đạo tiếng vang trầm trầm truyền đến, chỉ thấy Hồn Trảo to lớn của Phong Lang khảm thật sâu vào phần bụng Thiên Đao Ngô Công cũng không có lập tức rút ra.
Mà là dọc theo phần bụng Thiên Đao Ngô Công kéo xuống, phần bụng nguyên bản là nơi Thiên Đao Ngô Công phòng ngự yếu nhất, làm sao có thể chịu đựng được Phong Lang hung ác tàn phá.
Dưới Hồn Trảo, phần bụng Thiên Đao Ngô Công liền tựa như một khối vải rách, bị xé rách ra.
Mảng lớn huyết vũ huy sái rơi xuống, lục phủ ngũ tạng rơi xuống hư không, mưa máu tầm tã rơi xuống một mảnh cổ lâm, đại địa đều bị nhuộm thành huyết sắc.
Trong không khí tràn ngập một cỗ gay mũi tanh hôi, khiến cho người ta buồn nôn.
Phù phù một tiếng, thân thể khổng lồ của Thiên Đao Ngô Công hung hăng đập xuống đất, mảng lớn cổ lâm sụp đổ, mặt đất rung động một cái, bụi bặm đầy trời, loạn thạch bay tứ tung.
Thiên Đao Ngô Công giãy dụa mấy lần, liền rốt cuộc không có bất kỳ âm thanh gì.
Cách đó không xa, Phong Lang máu me khắp người đi đến vị trí đầu Thiên Đao Ngô Công, dùng sức vung lên, trực tiếp phá vỡ đầu Thiên Đao Ngô Công lấy ra một mai tinh thể đen kịt.
- Tiểu Kim.
Phong Lang nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra một ngụm răng trắng như tuyết, đem Hồn Tinh Thiên Đao Ngô Công ném cho Tiểu Kim.
Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, hắn là lần thứ nhất nhìn thấy Phong Lang nịnh nọt người khác.
- Tiểu Lang, móng vuốt này là Hồn Binh gì, làm sao sắc bén như thế?
Quan Tiểu Thất kinh ngạc nhìn Phong Lang nói, hắn không biết Phong Lang tên gọi là gì, chỉ là tới nay Tiêu Phàm đều gọi hắn như vậy.
Phong Lang cười nhạt lắc đầu, cũng không nói thêm cái gì.
Chỉ có Tiêu Phàm biết, thứ sắc bén nhất trong tay Phong Lang không phải móng vuốt trên tay hắn, mà là Tiên Thiên Kiếm Thai.
- Đao túc Thiên Đao Ngô Công là vật liệu luyện chế Hồn Binh tốt nhất, không thể bỏ qua.
Nhìn thấy Phong Lang không để ý tới mình, Quan Tiểu Thất cũng không tự chuốc nhục nhã, vội vàng đổi chủ đề.
- Chờ đã!
Đang lúc Quan Tiểu Thất có động tác, Tiêu Phàm đột nhiên kêu to, ngăn ở trước người Quan Tiểu Thất.
Vừa dứt lời, chỉ thấy thi thể Thiên Đao Ngô Công đột nhiên nhanh chóng khô héo, máu tươi kia biến thành một bãi chất lỏng màu đen, một mùi thối nát mục nát truyền đến.
Tiểu Kim thấy thế, tính móc móc yết hầu, chỉ là cái viên Hồn Tinh kia đã bị nó tiêu hao hầu như không còn, làm sao cũng móc không ra.
- Đây là?
Phong Lang rất ít khi lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng bị một màn trước mắt khiến cho chấn kinh đến.
- Đây không phải Hồn Thú.
Quan Tiểu Thất lấy lại tinh thần, nhìn thi thể rách nát của Thiên Đao Ngô Công, bất tri bất giác hóa thành một đoạn khô mộc(cây khô).
Phía trên khô mộc có một chút đường vân thần bí, nếu như không nhìn kỹ căn bản sẽ không thấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!