Trở thành Cửu Phẩm Luyện Dược Sư dễ dàng như vậy sao?
Tiêu Phàm một trận phiền muộn nhìn Lê Ngự cùng Tần Mặc, hắn không nghĩ tới hai người vậy mà đỏ mắt như thế, nếu có một ngày bọn hắn biết, bản thân căn bản không có sư tôn, không biết sẽ có ý nghĩ gì.
- Tiểu hữu, Huyệt Vị Đồ này ta có thể nghiên cứu một chút hay không?
Hề Lão mặc dù không xuống mặt mũi bái Tiêu Phàm làm sư, nhưng vẫn không muốn buông tha cơ hội này.
- Đương nhiên có thể.
Tiêu Phàm không chút do dự nói ra. Hề Lão là Bát Phẩm Luyện Dược Sư, có lẽ hắn có thể phát hiện huyền bí giữa huyệt vị cùng Hồn Lực.
- Đa tạ.
Hề Lão hơi hơi thi lễ, cười không ngậm miệng được.
- Mọi người đi thôi, hôm nay không say không về, Hỏa Hoàng bọn hắn đã đợi rất lâu.
Tiêu Phàm cười cười, dẫn đầu hướng về Vân Lai Khách Sạn đi đến.
Trong bữa tiệc, đám người vui vẻ hòa thuận, dù là Hề Lão cũng không có bày ra bộ dáng làm giá nào, cùng đám người hoà mình, vẫn không quên hướng Tiêu Phàm thỉnh giáo mấy vấn đề.
Nếu là y thuật, Tiêu Phàm đều hỏi gì đáp nấy, điều này khiến Hề Lão càng thêm chấn kinh thực lực Tiêu Phàm.
- Vân Lão, ta có hai huynh đệ, muốn cho bọn hắn đi Vô Kiếm Nhai lĩnh hội Kiếm Thế, không biết có thể hay không.
Uống rượu đến một nửa, Tiêu Phàm đột nhiên mở miệng nói.
- Đương nhiên có thể, ngày mai ta an bài một cái.
Hướng Vinh không chút do dự nói, thân làm Linh Điện Đại Trưởng Lão điểm ấy đặc quyền thì vẫn có.
- Tiểu Lang, còn không tạ ơn Hướng Lão?
Tiêu Phàm nhìn Phong Lang cười nói.
- Đa tạ Hướng Lão.
Phong Lang cảm kích nhìn Tiêu Phàm, hướng về phía Hướng Vinh hơi hơi thi lễ. Hắn cùng Thiên Tàn hai người cách Tứ Trọng Kiếm Thế chỉ có một bước, một mực nghe Vô Kiếm Nhai hết sức kỳ lạ, hai người tự nhiên sẽ không bỏ qua dạng cơ hội này.
Mặc dù mặt ngoài cảm tạ Hướng Lão, nhưng nội tâm cảm kích lại là Tiêu Phàm. Có thể không quên bọn hắn, người như vậy mới xứng để huynh đệ hai người bọn họ đi theo.
- Tiêu Phàm, hồ lô rượu cho ngươi.
Hỏa Hoàng uống say bí tỉ, tiện tay ném cho Tiêu Phàm một cái hồ lô rượu.
- Đa tạ Hỏa Hoàng tiền bối.
Tiêu Phàm liếc mắt quét hồ lô rượu, trong lòng hơi hơi kinh ngạc, trong này vậy mà đổ đầy Lục Phẩm Dược Tửu, cũng coi là đạt tới yêu cầu Túy Ông.
Hơn nữa, Dược Tửu này giá trị không thể đo lường, đoán chừng lại để cho Hỏa Hoàng đại thổ huyết.
Tiệc rượu tiến hành đến sáng ngày thứ hai, đám người lúc này mới tán đi. Thời khắc rời đi, Tiêu Phàm tiến đến bên tai Hỏa Hoàng, nói nhỏ: - Hỏa Hoàng sư huynh, có phải đã đột phá Chiến Đế hay không?
Hỏa Hoàng nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, sau đó đạp không mà lên, biến mất ở cuối chân trời.
- Không nói thì thôi.
Tiêu Phàm bĩu môi, nhún vai nói.
- Tiểu Lang, ngươi mang theo đại ca cùng Hướng Lão đi đi.
Tiêu Phàm lại cho Phong Lang một cái ánh mắt.
- Vâng, công tử.
Phong Lang gật đầu, không bao lâu liền dẫn Thiên Tàn đi theo Hướng Vinh rời đi. Hướng Vinh nhìn thấy Thiên Tàn hơi hơi cau mày một cái, lại liếc mắt thật sâu nhìn Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm biết Hướng Vinh đoán chừng đã đoán được thân phận Thiên Tàn, chỉ là không có đánh phá mà thôi.
- Lê Lão, ngươi thật muốn lưu tại Thần Châm Các?
Tiêu Phàm nhìn về phía Lê Ngự nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!