Tiêu Phàm như một trận gió đột nhiên xuất hiện ở trong đại sảnh, đến vô ảnh, đi vô tung.
Đột phá Chiến Vương đỉnh phong, thực lực Tiêu Phàm càng ngày càng thâm sâu khó đoán.
Phong Lang cung kính đứng ở bên cạnh hắn, biết tin Tiêu Phàm trở thành Tuyệt Thế Chiến Vương, những ngày qua Phong Lang cùng Thiên Tàn hai người cũng ở đây điên cuồng tu luyện.
- Lễ mọn nhỏ, thành ý là chính.
Hướng Vinh trực tiếp mở hộp quà trong tay đưa cho Tiêu Phàm.
- Thất Phẩm Đỉnh Tiêm Linh Dược, Long Tu Quả?
Hai mắt Tần Mặc nhìn chằm chằm quả kim sắc bên trong hộp quà, trên trái cây như có hai tiểu long màu vàng, có điều nhìn kỹ, cái kia chỉ là râu rồng mà thôi, cũng chính vì thế nên mới có tên gọi Long Tu Quả (nghĩa là quả râu rồng).
Đừng thấy quả trái cây này nhỏ, vậy mà ít nhất cũng phải hơn ngàn vạn Trung Phẩm Hồn Thạch.
- Đa tạ Hướng Lão.
Tiêu Phàm mỉm cười thu hồi Long Tu Quả, đồ vật này, đối với hắn mà nói, giá trị có thể lớn có thể nhỏ, nghe đồn, Long Tu Quả có thể chữa trị Chiến Hồn.
Đương nhiên cũng chỉ là vết thương nhỏ mới có thể chữa trị, một khi Chiến Hồn trọng thương, Long Tu Quả liền không thể chữa trị, bằng không Đại Trưởng Lão Mạc Thiên Nhai cũng sẽ không rớt xuống Chiến Hoàng cảnh.
- Hướng Lão, ngươi lại còn tới trước cả ta?
Thân ảnh Y Vân xuất hiện ở cửa ra vào, thần sắc có chút lẻ loi. Cái chết của Y Thiên Linh đả kích rất lớn đối với hắn, đoán chừng phải qua một thời gian mới có thể khôi phục.
- Ta vừa mới đến, cái mông còn chưa đặt xuống đâu.
Hướng Vinh cười cười nói.
- Tiêu lão đệ, thật ngại quá, về sau chúng ta chính là hàng xóm.
Y Vân cũng đưa ra lễ của mình, mở ra hộp quà, một cỗ hương thơm phả vào mặt.
- Thất Phẩm Linh Dược, Thất Thải Nguyệt Lan!
Hai mắt Tần Mộng Như Điệp tỏa ánh sáng, ánh mắt nhìn chằm chằm một đóa hoa lan sáng loá bên trong hộp quà, nữ nhân đều thích hoa, Tần Mộng Như Điệp cũng không ngoại lệ.
- Đa tạ Tam Gia.
Tiêu Phàm vội vàng nhận hộp quà, đưa cho Phong Lang ở bên cạnh.
- Tiêu Đại Sư, Tần huynh, Lê Ngự không mời mà tới, quấy rầy rồi.
Đúng lúc này, một lão giả áo xám mang theo một thanh niên mặc kim bào đi tới.
- Lê Đại Sư đừng nói vậy, ngài có thể tới là đã cho vãn bối mặt mũi rồi, mời ngồi bên này.
Tiêu Phàm khách khí nói, hình ảnh Lê Ngự trong mắt hắn cũng tạm được, huống chi tất cả mọi người là Tuyết Nguyệt Hoàng Triều, tự nhiên cũng gần gũi hơn nhiều.
- Lần này ta đến là mượn hoa hiến phật, Hề Lão đã chuẩn bị một phần hậu lễ.
Lê Ngự cười ha ha một tiếng nói:
- Đạo Hiên, còn không mang đồ vật lên. Tiêu Đại Sư, đây là tiểu đồ Lý Đạo Hiên, mong rằng về sau được Tiêu Đại Sư chỉ giáo nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!