Tiêu Phàm vừa dứt lời, Tu La Kiếm liền xuất hiện ở trong tay hắn, sát khí cuồn cuộn nở rộ, bên trong đại điện một mảnh khắc nghiệt, những tu sĩ cấp thấp không khỏi có chút tim mật phát lạnh.
Vẻn vẹn phóng thích sát khí liền đáng sợ như thế, vậy thực lực chân chính của hắn thì sao?
- Tiêu Phàm, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục hoặc là chết!
Trong lòng Úy Thiên Lang cũng hơi kinh hãi, thực lực Tiêu Phàm so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn.
- Ồn ào!
Tiêu Phàm lạnh lùng cười một tiếng, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã là trước người Úy Thiên Lang, dù là Úy Thiên Lang cũng không thấy rõ ràng Tiêu Phàm xuất thủ như thế nào.
Bất quá hắn cũng không hổ là Bán Bộ Chiến Hoàng Phong Vương cường giả, rất nhanh liền phản ứng, lấy ra một chuôi trường đao màu đỏ ngăn ở trước người.
Úy Thiên Lang cấp tốc thối lui, tránh thoát một kích tất sát, dù vậy một đạo kiếm khí sắc bén cắt vỡ khuôn mặt hắn, cắt đứt dây cột tóc của hắn.
- Ngươi muốn, vậy liền thành toàn ngươi!
Úy Thiên Lang sờ sờ vết kiếm trên mặt, nhìn máu tươi trong tay, lập tức phẫn nộ gầm thét lên.
Hô hô!
Chín Phong Vương Chiến Vương cường giả đột nhiên hướng về Tiêu Phàm đánh tới, kiếm khí, đao mang, bao phủ đại điện.
- A ~
Tiêu Phàm nhe răng cười, chín Phong Vương Chiến Vương quả thật muốn giết hắn, không phải đang nói đùa, đã thế, vậy ta còn có gì phải bận tâm đây.
- Vừa vặn thử Tứ Trọng Phong Thế.
Trong lòng Tiêu Phàm lạnh lùng. Chân hắn giẫm Phiêu Miểu Thần Tung Bộ biến mất tại chỗ, sau một khắc, trong hư không đột nhiên xuất hiện một đóa hoa máu.
Trong đó một cường giả Phong Vương Chiến Vương nhất kiếm phong hầu, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, hắn căn bản không biết Tiêu Phàm đã xuất thủ như thế nào.
- Tứ, Tứ Trọng Phong Thế!
Cách đó không xa, bờ môi Úy Thiên Lang khẽ run lên, loại tốc độ này hắn chỉ thấy qua ở hai ba người trong Nội Viện, một người trong đó chính là Nam Cung Thiên Dật.
Thế nhưng Tiêu Phàm rõ ràng chỉ là Chiến Vương hậu kỳ, làm sao có thể thi triển ra Tứ Trọng Phong Thế được?
Một người lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế tuyệt đối sẽ bị Chiến Hồn Học Viện xem như học viên hạch tâm đến bồi dưỡng, khó trách Kiếm Hoàng cùng Hỏa Hoàng coi trọng Tiêu Phàm như thế.
Nếu như hôm nay không cách nào giết chết Tiêu Phàm, về sau càng thêm khó khăn, một khi để Nội Viện biết Tiêu Phàm lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế, chí ít tại Chiến Hồn Học Viện sẽ không ai dám giết hắn.
- Nhanh giết hắn!
Úy Thiên Lang gào thét. Thân làm thủ hạ đệ nhất chiến tướng của Nam Cung Thiên Dật, hắn nhất định phải thay Nam Cung Thiên Dật giải nạn, nhất định không thể để cho Tiêu Phàm trưởng thành.
Hắn cũng rốt cục hiểu rõ vì sao Tiêu Phàm dám không kiêng nể gì cả đi theo bọn hắn đến tổng bộ Đế Minh, đây là người gan lớn tài cao, lấy thực lực Tiêu Phàm, ở Ngoại Viện thật đúng là không cố kỵ gì.
Trước đó hắn còn tin tưởng chín Phong Vương Chiến Vương có thể giết chết Tiêu Phàm, nhưng bây giờ lại chưa hẳn. Tiêu Phàm có thể lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế, nếu như hắn muốn đi, những người này căn bản ngăn không được.
Lời nói vừa ra, Úy Thiên Lang cầm trong tay một chuôi Huyết Đao tiến lên, một đạo Huyết Sắc Đao Hà lăng không chém xuống. Bên trong đao hà có vô số mảnh lưỡi đao nhỏ, sắc bén đến cực điểm.
- Ngươi, muốn giết ta?
Tiêu Phàm bước chân vừa nhảy, lách mình xuất hiện ở trước mặt Úy Thiên Lang, lãnh đạm nói ra một đạo thanh âm.
Sắc mặt Úy Thiên Lang cứng đờ, giết ngươi? Ngươi tốc độ quá đáng sợ, ngay cả bắt đều bắt không kịp, còn thế giết ngươi thế nào?
- Cút ngay!
Úy Thiên Lang nổi giận gầm lên một tiếng. Huyết Đao lóe lên, một đạo hồng sắc đao mang xông ra, hắn tưởng có thể chém giết Tiêu Phàm, nhưng mà Tiêu Phàm sớm đã không thấy tăm hơi.
- A ~
Nơi xa truyền đến một tiếng hét thảm, lại có hai Phong Vương Chiến Vương bị Tiêu Phàm nhất kiếm phong hầu, chết không thể chết lại.
- Đừng giết ta, ngươi không thể giết ta, ta là người nhà họ Lam, ngươi nếu giết ta, Lam gia sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Lúc Tiêu Phàm đứng ở trước người một lam bào thanh niên, lam bào thanh niên trực tiếp quỳ trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, một mùi nước tiểu khai tràn ngập mà ra.
- Lam gia sao?