Ngay cả người của Đế Minh đều dám giết, làm sao nhìn qua lại không đáng chú ý như thế này?
- Đại ca, chính là hắn giết người Đế Minh ta?
Nhìn thấy Tiêu Phàm đi đến, Úy Thiên Hổ vội vàng kêu lên, sát khí nặng nề.
Lần trước vòng thứ ba khảo hạch bị Tiêu Phàm chấn nhiếp, Úy Thiên Hổ một mực không nuốt được cục tức, mấy ngày nay hắn một mực chờ đợi đại ca Úy Thiên Lang trở về. Không lâu sau đó, Úy Thiên Lang về đến Chiến Hồn Học Viện, Úy Thiên Hổ lập tức đem sự tình vài ngày trước nói cho Úy Thiên Lang.
- Giết người Đế Minh, không biết ngươi nói là cái nào?
Tiêu Phàm buồn cười nhìn Úy Thiên Hổ, tiểu tử này thực lực bản thân không ra làm sao, ngược lại rất biết cáo mượn oai hùm.
- Ân?
Úy Thiên Lang lông mày nhíu lại. Hắn không nghĩ tới, một người mới lại dám cùng bản thân tùy ý nói chuyện, đang khiêu khích kiêng nhẫn của hắn sao?
- Trước đó giết Lâm Tiêu, còn Đường Nghiêu, về phần đám vô danh thì đếm không xuể, không biết ngươi nói là tên nào.
Tiêu Phàm cười nói.
- Làm càn!
Úy Thiên Lang gầm lên một tiếng:
- Dám giết người Đế Minh ta, ngươi muốn chết!
- A? Vừa mới Mộ Trưởng Lão không phải nói, tại Chiến Hồn Học Viện giết người là phải bị Hình Điện kết tội đó, các ngươi dám ở nơi này giết người? Hình Điện sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.
Tiêu Phàm cố ý lộ ra vẻ sợ hãi.
- Ha ha, ngươi hiện tại biết sợ? Chúng ta tự nhiên không được dám ở chỗ này giết người, chúng ta chỉ là đến mời ngươi cùng chúng ta đi uống chút trà mà thôi.
Úy Thiên Hổ nhìn thấy Tiêu Phàm sợ hãi, lập tức tùy tiện cười ha hả.
Ở chỗ này trắng trợn giết người, bọn hắn tự nhiên không dám, nhưng cưỡng ép đem Tiêu Phàm mang đi, tùy tiện tìm nơi xử lý, cho dù Hình Điện cũng không trách được bọn hắn.
- Sợ, đương nhiên sợ.
Tiêu Phàm sợ hãi nói.
- Nếu sợ, liền cùng chúng ta đi một chuyến.
Úy Thiên Hổ cười gằn nói, sau đó vung lên, hai tu sĩ tiến lên trực tiếp trở tay chế trụ Tiêu Phàm.
Trong mắt Ảnh Phong lộ sát khí, bất quá lại bị Tiêu Phàm ngăn lại.
- Mời ta đi thì dễ, bất quá qua một lúc mời ta rời đi lại không phải dễ dàng như vậy đau.
Tiêu Phàm nhìn huynh đệ Úy Thiên Hổ cùng Úy Thiên Lang cười nói.
- Rời đi? Ngươi còn muốn rời đi? Ha ha, đi Đế Minh chúng ta uống trà, cho tới bây giờ không có ai sống sót rời đi!
Úy Thiên Hổ không kiêng nể gì cả cười nói.
- Đi!
Úy Thiên Lang cau mày một cái, cảm giác Tiêu Phàm có chút không thích hợp, bất quá vẫn là không có ngăn cản.
- Hướng Lão, ta đi uống trà, không cần lo lắng cho ta.
Tiêu Phàm cho Hướng Vinh một cái ánh mắt an tâm, bị người Đế Minh trực tiếp mang đi.
Ánh mắt Hướng Vinh lộ ra một tia lo lắng, bất quá cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Tiêu Phàm. Hắn đối biết Tiêu Phàm cho tới bây giờ không làm những sự tình mà mình không nắm chắc.
- Hướng Vinh, Ngoại Viện thi đấu mấy tháng sau gặp lại!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!