- Đúng vậy, chẳng lẽ còn có phương pháp khác?
Nghe thấy lão giả nói, Tiêu Phàm lại hơi kinh ngạc.
Khóe miệng lão giả có chút co lại, cũng không phải là còn có phương pháp khác khiến hắn khiếp sợ như vậy hay không, mà là Hồn Lực Tiêu Phàm lại có thể hóa thành thiên ti vạn lũ.
Cho dù là hắn đi qua vô số năm ma luyện, cũng mới đạt tới cảnh giới này thôi.
- Mới vừa rồi là cửa thứ hai, còn có một cửa cuối cùng.
Lão giả cưỡng ép kích động trong lòng, lại nói:
- Ngươi cẩn thận nhìn xem, bức hoạ này có thể nhìn ra cái gì không?
- Đây chính là cửa thứ ba? Nhìn ra có cái gì khó sao?
Tiêu Phàm trong lòng chậm chạp nói.
Chỉ là khi ánh mắt nhìn bức hoạ kia, Tiêu Phàm liền không nghĩ được như vậy. Hắn chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt biến đổi, kia rõ ràng nhìn qua là từ vô số đường cong tạo thành bức tranh, đột nhiên bắt đầu động.
Từng đầu đường cong hướng Tiêu Phàm khuếch tán đến. Hắn phát hiện bản thân trong nháy mắt đưa thân vào một không gian quỷ dị, không gian đều là do đường cong tạo thành.
Hơn nữa, những đường cong kia tựa như sống lại, hóa thành vô số sinh linh kỳ dị đang bay về phía hắn.
Rống!
Đột nhiên, Tiêu Phàm màng nhĩ run lên, một đầu Hồn Thú hung mãnh hướng về hắn đánh tới, Tiêu Phàm toàn thân mát lạnh, vội vàng rút lui, cả kinh ngã ngồi ở mặt đất.
Hắn phía sau lưng đã sớm ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.
- Thấy cái gì?
Trên mặt Lão giả khó nén sợ hãi lẫn vui mừng, thầm nghĩ trong lòng:
- Còn không có học hiểu Hồn Văn, lại có thể cảm nhận được Hồn Văn tồn tại.
- Ta nhìn thấy đường cong tạo thành thế giới, có vô số sinh linh đang bay múa...
Tiêu Phàm đem hình ảnh vừa mới nhìn thấy tất cả nói rõ chi tiết một lần.
Lão giả càng nghe càng kích động, Tiêu Phàm không hiểu nhìn lão giả nói:
- Tiền bối ngươi một mực nhìn bức họa này, tranh này có cái gì giảng cứu.
- Ngươi tên Tiêu Phàm đúng không, có bằng lòng bái ta làm sư hay không?
Lão giả hỏi một đằng trả lời một nẻo, thập phần nghiêm mặt nói.
- Bái sư?
Tiêu Phàm cổ quái nhìn lão giả. Lần trước Kiếm Hoàng muốn thu hắn làm đồ đệ, lần này, lão đầu lại muốn thu hắn làm đồ đệ.
- Ngươi không nguyện ý?
Sắc mặt Lão giả trầm xuống, nếu như để cho người ta biết hắn muốn thu đồ đệ, không biết có bao nhiêu người sẽ khiếp sợ đây, tiểu tử này ngược lại tốt rồi, vậy mà một bộ ta không nguyện ý.
- Không phải.
Tiêu Phàm lắc đầu:
- Chỉ là còn chưa biết quyết định thế nào.
- Vậy hiện tại làm quyết định đi.
Lão giả hận không thể một cái tát chết tiểu tử này, bái sư còn muốn tính toán gì?
- A?
Tiêu Phàm giật mình, hắn không nghĩ mình tự nhiên lại có thêm một sư tôn, khiếp đảm hỏi:
- Tiền bối, ngài, ngài coi trọng tiểu tử điểm nào?
- Bởi vì Hồn Lực ngươi rất mạnh, cực kỳ thích hợp làm một Hồn Điêu Sư.
Lão giả hít sâu một hơi nói.
- Hồn Điêu Sư?
Tiêu Phàm mặc dù sớm đã đoán được, nhưng vẫn lộ ra vẻ kinh ngạc. Đây chính là nghề nghiệp cực kỳ cổ xưa đó, Tu La Truyền Thừa chỉ ghi lại đôi câu vài lời.
- Ngươi nghe nói qua Hồn Điêu Sư?
Lão giả cũng hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm. Hồn Điêu Sư thất truyền hơn mấy ngàn năm, người bình thường căn bản không biết cái tên này.
- Ngẫu nhiên bên trong một bản cổ tịch thấy qua.
Tiêu Phàm gật đầu, Tu La Truyền Thừa tự nhiên không dám tùy tiện bại lộ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!