An Lan lập tức nói:
- Sư tôn, mấy ngày nay ta tra tất cả tin tức Tiêu Phàm, hiện tại bệnh Hỏa Hoàng chưa chữa khỏi, chúng ta tạm thời không thể chính diện động đến hắn. Nhưng chúng ta có thể ra tay từ người bên cạnh hắn.
- Nói tiếp.
An Tầm tinh quang lóe lên, hiển nhiên hắn cũng đánh chủ ý lên người bên cạnh Tiêu Phàm.
- Người Tiêu Phàm quan tâm, toàn bộ Ly Hỏa Đế Đô cũng chỉ có mấy người. Người thứ nhất là Cửu Đế Tử, hắn là huynh đệ kết bái của Tiêu Phàm, chúng ta có thể từ phương diện Đại Đế Tử kia ra tay.
An Lan âm hiểm cười nói.
- Thứ hai, hẳn là sủng vật sư tử bên người Tiêu Phàm, ứng phó một đầu súc sinh còn không dễ dàng sao? Chúng ta trực tiếp hạ độc giết chết cũng được.
- Thứ ba là Tiểu Lang cùng Quan Tiểu Thất hai người trẻ tuổi, bọn hắn có vẻ như cũng là huynh đệ Tiêu Phàm, còn có Tần Mặc, Tần Mộng Điệp ông cháu hai người, cũng dễ dàng ứng phó nhất.
An Lan càng nói càng hưng phấn, tựa như muốn đem tất cả mọi người bên người Tiêu Phàm giết chết.
- Ông cháu hai người Tần Mặc tạm thời không nên động. Tần Mặc thân làm Thất Phẩm Luyện Dược Sư, đã đăng ký với Hề Lão, tốt nhất đừng kinh động Hề Lão.
An Tầm lắc đầu, nói:
- Sủng vật của Tiêu Phàm cơ hồ một tấc cũng không rời Tiêu Phàm, cũng không tiện ra tay. Về phần Cửu Đế Tử càng không nên hành động thiếu suy nghĩ. Sự tình Đế Tộc chúng ta tốt nhất vẫn là không nên tham dự.
- Vậy cũng chỉ có Tiểu Lang cùng Quan Tiểu Thất.
An Lan trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, nói:
- Mấy ngày nay, Quan Tiểu Thất thường xuyên rời đi. Lấy năng lực sư tôn, bắt hắn rất dễ dàng, đến lúc đó lại nghĩ biện pháp đem Tiêu Phàm dẫn tới. Ai lại biết Tiêu Phàm chết ở trong tay chúng ta? Cho dù biết, chúng ta cũng có thể thề thốt phủ nhận.
An Tầm cầm một cái chén trà đưa đến bên miệng, khẽ nhấp một cái nói:
- Còn ba ngày chính là khảo hạch Chiến Hồn Học Viện, vậy thì chờ hai ngày sau đó đi.
Tiêu Phàm tự nhiên không biết đã có người lại đánh chủ ý lên bọn hắn. Hắn mấy ngày nay một mực đắm chìm trong việc lĩnh ngộ Hồn Văn.
- Rống!
Đột nhiên, một trận tiếng vang cực lớn từ một tòa biệt viện khác truyền đến, Hồn Lực cuồn cuộn khuấy động bốn phía.
- Tiểu Kim!
Tiêu Phàm bỗng nhiên bừng tỉnh, lập tức nhanh chóng hướng về biệt viện của Tiểu Kim.
Đáng tiếc, hắn chỉ thấy một đạo kim sắc quang mang bắn thẳng đến chân trời, chớp mắt liền không có bóng dáng.
- Tiểu Kim tiến giai?
Thần sắc Tiêu Phàm ngưng lại, vội vàng đạp không mà lên.
- Tam Ca, chuyện gì xảy ra?
Quan Tiểu Thất vội vàng kêu lên, gia hỏa này mặt hồng nhuận phơn phớt vô cùng, hiển nhiên trong khoảng thời gian này đi cua gái có thành tựu.
- Các ngươi ở chỗ này, ta đi một chút sẽ trở lại.
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói lập tức hóa thành một vệt sáng đuổi theo Tiểu Kim.
- Đại ca, chúng ta cũng đi xem.
Bên trong một tòa biệt viện khác, Phong Lang nhìn Tiêu Phàm vội vàng như vậy, trong lòng có chút lo lắng.
Thiên Tàn gật đầu, hai người thoáng cái biến mất tại bóng đêm bên trong.
- A, các ngươi có nhìn thấy bên người Tiểu Lang vừa mới có một người hay không.
Tần Mộng Điệp đột nhiên kêu lên, vừa rồi nàng còn tưởng rằng mình hoa mắt, thế nhưng xác định rõ mấy lần vẫn phát hiện nơi đó có hai người.
- Ngươi chưa tỉnh ngủ à.
Quan Tiểu Thất bĩu môi, sau đó trực tiếp đi vào trong phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!