- Đến cùng người nào thắng?
Tu sĩ trên khán đài nóng vội, không chuyển mắt nhìn chằm chằm phía trên chiến đài, không, nói cho đúng là chiến đài trên không trung, bởi vì giờ phút này chiến đài đã bị hủy diệt sạch.
Trong vòng bảy ngày, Sinh Tử Chiến Đài liên tục bị hủy hai lần, đây là sự tình chưa bao giờ có.
Sưu sưu!
Đúng lúc này, vòng xoáy kiếm khí to lớn trong hư không biến mất, vô số kiếm khí màu xanh bắn về bốn phương tám hướng. Nếu như không phải Sinh Tử Đấu Trường bị người ngăn trở, đoán chừng sẽ không ít người tai bay vạ gió mà chết.
Sau một lát, hư không bình tĩnh lại, hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Trong chớp nhoáng, ánh mắt mọi người trong nháy mắt ngốc trệ tại chỗ, trong miệng đủ để nhét quả trứng vịt.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ.
Trên bầu trời, Tiêu Phàm máu me khắp người, bước chân có chút phù phiếm, một chuôi huyết kiếm trong tay xuyên qua lồng ngực Thiên Tàn, máu tươi rơi xuống.
Phốc!
Thần sắc Tiêu Phàm cứng lại, rút Tu La Kiếm ra, mang theo thi thể Thiên Tàn rơi vào một khối trụ đá.
- Thiên Tàn chết?
Đám người tê cả da đầu, một màn này khiến bọn hắn quá rung động, trước đó Thiên Tàn một mực áp chế giờ lại bị U Linh giết chết!
Mọi người cảm giác tất cả những thứ này quá mộng ảo, chết nếu là U Linh bọn hắn sẽ không rung động như thế, dù sao thực lực U Linh chỉ là Chiến Vương hậu kỳ.
Mà Thiên Tàn lại là Chiến Vương đỉnh phong!
- Bách Thắng Chi Vương? Lại một Bách Thắng Chi Vương được sinh ra? Điều này có phải thực hay không, đánh ta một bàn tay thử xem!
- Ba!
- Con mẹ nó ngươi làm gì ra tay nặng như vậy!
Đám người từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, trong lòng lóe qua một loại rung động không hiểu.
- Đại ca!
Thần sắc Phong Lang khẩn trương tới cực điểm, mặc dù hắn tin tưởng Tiêu Phàm sẽ không để cho Thiên Tàn chết, nhưng vạn nhất, vạn nhất giết lầm thì sao?
Hít sâu một hơi, Phong Lang lặng yên rời khỏi chỗ đám người.
- Không đúng, Tiêu Phàm hẳn không có lợi hại như vậy, người này rốt cuộc là ai?
Huyết Yêu Nhiêu híp hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Phàm.
- Kiếm ta còn có thể càng sắc bén hơn!
Trong lòng Lâu Ngạo Thiên trầm ngâm, đứng dậy, hướng bên ngoài rời đi.
Trong phòng họp, ánh mắt Tứ Đại Trưởng Lão gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, sau nửa ngày, Nhị Trưởng Lão run giọng nói:
- U Linh vậy mà thắng! Giết chết Thiên Tàn?
- Đều thấy rồi, chúng ta cũng không phải bị mù!
Đại Trưởng Lão ngũ vị tạp trần. Hắn một mực kéo dài thời gian không cho Thiên Tàn tiến hành trận thứ 100, nào sẽ nghĩ đến cuối cùng vậy mà lại tiện nghi cho U Linh.
- Ai!
Tam Trưởng Lão thở dài một hơi, vô luận là U Linh hay là Thiên Tàn chết, đối với hắn mà nói đều là tổn thất rất lớn.
- Tam Trưởng Lão, chúc mừng, còn không mau mời U Linh đến.
Tứ Trưởng Lão cười nói.
- Được.
Tam Trưởng Lão gật đầu, đứng dậy hướng về Sinh Tử Đấu Trường đi đến.
Bên trên Sinh Tử Chiến Đài, Tiêu Phàm mang theo thi thể Thiên Tàn rời đi, nữ thị giả Tiểu Linh vội vàng chào đón.
- Thi thể người chết xử trí như thế nào?
Tiêu Phàm thản nhiên nói, đem thi thể Thiên Tàn để dưới đất, hắn không có khả năng ngay trước mặt nhiều người như vậy mang đi thi thể Thiên Tàn, đến thời điểm đó Sinh Tử Đấu Trường nhất định sẽ hoài nghi.
- Sẽ có người chuyên môn xử lý.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!