"Khiếu Nhật Trảm!"
Tần Đao không muốn cùng Tiêu Thần nói nhảm, tên gia hỏa này quá quỷ dị, đao mang sáng chói đâm vào đám người có chút không mở được hai mắt, hư không phát ra tiếng gào thét bén nhọn.
Đao mang sáng chói lăng không chém xuống, xông thẳng trước người Tiêu Thần. Tiêu Thần thân thể khỏe mạnh dường như bị giam cầm.
"Âm Ba Đao Ý!"
Con ngươi đám người Tiêu Thần co rụt lại, nhao nhao hướng bốn phía chạy trốn. Có không ít người lăn lộn trên mặt đất, loại sóng âm này công kích cực kỳ bá đạo.
"Công tử cẩn thận!"
Cũng đúng lúc này, Phong Lang, Tiểu Kim trong nháy mắt ngăn khuất trước người Tiêu Thần.
"Bỏ đị!"
Tiêu Thần kêu to, một kích này là một kích mạnh nhất của Tần Đao, hiện tại hai người chưa chắc có thể chống đỡ được.
Oanh! Cuồng bạo Đao Hà nghiêng xuống, đao mang bao phủ hoàn toàn Phong Lang cùng Tiểu Kim, hai đạo lưu quang từ trên cao rơi xuống, hung hăng đập trên mặt đất.
Toái thạch vẩy ra, bụi bặm nổi lên bốn phía. Trên đường cái một tòa kiến trúc bị sụp đổ.
"Khụ khụ!"
Lúc bụi bặm tán đi, thân hình Phong Lang cùng Tiểu Kim hiển lộ ra, hai người máu me khắp người, cơ hồ không thể động đậy.
Tiêu Thần mặt lộ vẻ dữ tợn, sát tâm hắn nổi lên, ngoại thân đốt cháy kim sắc khí diễm.
"Phẫn nộ? Yên tâm, ngươi là người kế tiếp, đến lúc đó ta sẽ để các ngươi cùng chết!"
Tần Đao nhe răng cười, trên người hắn máu me khắp người, nhưng hắn chỉ muốn giết chết bọn Tiêu Thần nên căn bản không để ý nhiều như vậy.
"Tàn Diễm!"
Một chi kim sắc hỏa diễm kiếm ảnh từ đằng xa kích xạ mà tới, thân hình Tần Đao lóe lên, vừa lúc tránh thoát một kiếp.
Ngay sau đó, chân hắn giẫm bộ pháp quỷ dị, cấp tốc hướng về Quan Tiểu Thất phóng đi. Quan Tiểu Thất sầm mặt lại, gia tốc lui ra phía sau, mũi tên trong tay một cái một cái bắn ra.
Nhưng mà, căn bản đến góc áo Tần Đao đều không đụng tới được, không có người ngăn chặn Tần Đao, tốc độ tự nhiên nhanh đến cực hạn.
"Khiếu Nhật Trảm!"
Tần Đao lại một đao chém xuống, Quan Tiểu Thất biến sắc, thi triển cực nhanh hướng về nơi xa bỏ chạy, thân thể hóa thành một trận gió.
"Tam Trọng Phong Thế? Tam Trọng Phong Thế cũng phải chết!"
Tần Đao dữ tợn cười một tiếng. Hắn trong lòng thống khoái vô cùng, căn bản không còn cố ky thân phận Quan Tiểu Thất nữa.
"Huyết Sát, Hồng Trần Sát!"
Tiêu Thần trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Quan Tiểu Thất, một đao một kiếm nghịch thiên mà lên.
Thế nhưng dưới một đao kia vẫn như cũ lộ ra thập phần nhỏ yếu, đao cương kiếm khí bị đánh xơ xác. Hai người bị một cỗ đại lực hất bay, trong miệng không ngừng ho ra máu, hung hăng đập xuống đất, làm vỡ nát vô số kiến trúc.
Cung may thoi khac mau chot Tieu Than dung Do Luc Dao cung Tu La Kiem ngăn khuất trước người, bằng không Quan Tiểu Thất có khả năng trực tiếp bị chém ngang lưng.
Tần Đao đứng lơ lửng trên không, nhìn mấy người trong phế tích, trên mặt rốt cục lộ ra một nụ cười:
"Chiến Vương cảnhcùng Chiến Hoàng cảnh chênh lệch, các ngươi có hiểu không?'
"Khụ khụ ~"
Lúc này, một đạo thân ảnh lung la lung lay từ trong phế tích đứng dậy. Hắn toàn thân y phục phá toái, máu me khắp người, huyết nhục chảy ra, mấy chỗ lộ ra bạch cốt âm u.
Tần Đao sầm mặt lại, đám người cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Thiếu niên này vậy mà còn có thể đứng lên!
"Bọn hắn đều đã không còn chiến lực, nhìn ngươi có thể kiên trì đến lúc nào."
Tần Đao cười lạnh, đạp chân xuống như tiễn rời dây cung hướng Tiêu Thần đánh giết đến.
"Đao Ý sao? Quả nhiên đáng sợ, vậy mà để cho đao của ta đều có chút run rẩy." Bằng vào thực lực hiện tại, cho dù thi triển Vô Tận Sát Lục cũng không làm gì được han! Mặc dù Tu La Kiếm không thể hiển lộ trước người, nhưng Đồ Lục Đao có thể, vừa vặn nhờ vào đó nếm thử một chút Tu La Tam Kiếm, Đệ Nhị Kiếm!
Tiêu Thần lau máu tươi nơi khóe miệng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!