"Đại Ca, vị này là Tiêu Thần Tiêu công tử, là hắn cứu ngươi."
Sở Yên Nhiên sợ Tiêu Thần giận, vội vàng ngăn khuất trước mặt Tiêu Thần giải thích.
"Không phải ta cứu hắn, là muội muội ngươi cứu."
Tiêu Thần thản nhiên nói, không có mảy may e ngại.
Cơ thể So Khinh Cuồng hơi rung động, hiển nhiên Sở Yên Nhiên đã đem sự tình nói cho hắn biết.
"Đa tạ."
Đột nhiên, Sở Khinh Cuồng cui người, cung kính thi lễ với Tiêu Thần.
Sở Yên Nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn biết rõ ngạo khí của đại ca. Lớn tới bây giờ, nàng còn chưa từng thấy qua Sở Khinh Cuồng khom lưng với người nào.
Tiêu Thần vui vẻ tiếp nhận một lễ này, mặc dù là Chiến Hồn Sở Ngọc Tranh tu bổ Chiến Hồn Sở Khinh Cuồng, nhưng mà không có Tiêu Thần hắn, cũng căn bản không làm được.
"Ngồi đi, ta xem thương thế ngươi."
Tiêu Thần nhàn nhạt gật đầu ngồi trên ghế, cầm xem mạch đập Sở Khinh Cuồng, một tia Hồn Lực rót vào cơ thể Sở Khinh Cuồng.
Sở Khinh Cuồng cau mày một cái, bản năng sinh ra một loại kháng cự.
"Ngươi cho rằng đồ vật bên trong Hồn Hải ngươi còn có cái gì ta không biết sao?"
Tiêu Thần ngưng tiếng nói:
"Nói không dễ nghe, mặc dù ngươi là Chiến Hoàng cảnh, nhưng mà hiện tại ta có thể tuỳ tiện giết chết ngươi, ngươi có tin không?"
"Đại ca!"
Sở Yên Nhiên vội vàng kêu lên, Sở Khinh Cuồng hít sâu một hơi, sau đó thả ra tinh thần, không còn phản kháng.
Lúc này, Tiêu Thần mới đứng dậy:
"Thân thể ngươi khôi phục nhanh hơn so với ta tưởng tượng. Ta trước tiên lấy Long Văn Kim Châm ra, có dị dạng gì, ngươi nói cho ta biết."
"Được."
Sở Khinh Cuồng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần cũng thận trọng hơn. Sáu cây Long Văn Kim Châm trong cơ thể hắn, trước đó hắn thử nghiệm rất nhiều lần, nhưng bất luận thế nào cũng không ép ra được.
Điều này cũng khiến hắn có cái nhìn khác với Tiêu Thần, có lẽ Luyện Dược Sư trẻ tuổi này thực không đơn giản.
Một chưởng của Tiêu Thần vỗ trên ngực Sở Khinh Cuồng, ngay sau đó, một đạo kim châm gào thét mà ra, Tiêu Thần giương tay vồ một cái, đem Long Văn Kim Châm thu hồi lại.
Cứ y như vậy, lấy ra năm cái kim châm khác.
"Thế nào?"
Tiêu Thần hỏi.
"Cảm giác rất tốt, có điều, độc kia ... "
Sở Khinh Cuồng hít sâu một hơi, hắn vẫn cảm ứng được độc tố trong cơ thể. Hơn nữa sáu cái kim châm rời khỏi cơ thể, độc tố kia lại bắt đầu khuếch tán ra.
"Tiêu công tử, ngươi có biện pháp giải độc?"
Sở Yên Nhiên nhìn về phía Tiêu Thần ánh mắt tràn ngập sùng bái, nàng gặp qua không ít Luyện Dược Sư, nhưng mà không ai có thể làm được như Tiêu Thần.
"Trước kia thì không có."
Tiêu Thần cười cười:
"Có lẽ là trời không tuyệt ngươi, hôm nay đi chợ đêm phát hiện được một đồ vật tốt."
Nói đến đây, Tiêu Thần lấy ra có một viên Huyết Sắc Châu, hạt châu chỉ lớn bằng ánh mắt, lại tản mát ra một cỗ khí nóng rực, tựa như hỏa diễm đang thiêu đốt.
"Bát Phẩm Liệt Dương Châu?"
Sở Khinh Cuồng khẽ nhíu mày
"Trước đó có người đã thử dùng Bát Phẩm Liệt Dương Châu, nhưng mà vô dụng."
"Người khác không làm được, không có nghĩa là ta không làm được."
Tiêu Thần vô cùng tự tin:
"Có điều, thủ pháp của ta có chút tàn nhẫn, không biết ngươi có thể chịu được không."
"Không có gì là không chịu được, đến cái chết còn trải qua, cùng lắm bằng chết một lần nữa."
Con ngươi Sở Khinh Cuồng vô cùng kiên định.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!