Đó chính là Tu La Điện Chủ quả thực có thù với Chiến Thần Điện cùng Truyền Thừa Điện, điều này cũng nhắc nhở Tiêu Phàm cảnh giác.
Tiêu Phàm đứng vững trước cỗ áp lực thật lớn kia, cắn răng nói:
- Không phải Chiến Thần Điện cùng Truyền Thừa Điện, vậy là ai?
- Vấn đề này, về sau ngươi tự nhiên sẽ biết, bây giờ trả lời ngươi, lại khiến cho ngươi có áp lực quá lớn.
Tu La Điện Chủ lung lay nói.
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, chẳng lẽ còn có thế lực đáng sợ hơn cả Chiến Thần Điện cùng Truyền Thừa Điện?
Trong đầu hắn lóe qua rất nhiều suy nghĩ, một cái Quỷ Trảo hiện lên ở trong lòng hắn, vốn dĩ hắn coi là chủ nhân Quỷ Trảo kia chính là lão bất tử nào đó của Chiến Thần Điện hoặc là Truyền Thừa Điện.
Nhưng hiện tại xem ra sự tình không phải đơn giản như vậy. Sau đó Tiêu Phàm lại nghĩ tới không lâu trước đó có gặp Ngũ Hành Phong Ấn, mặc dù hắn không thể xác định, nhưng hắn biết rõ, cái chết của Tu La Điện Chủ có khả năng có quan hệ với nó.
- Xem ra, ngươi đã thấy nhắc nhở ngàn năm trước của ta cho ngươi.
Tu La Điện Chủ tiếp tục mở miệng, nói:
- Ta mặc dù không có chứng cớ xác thật, nhưng có thể khẳng định, Chiến Thần Điện cùng Truyền Thừa Điện chính là kẻ cầm đầu hủy diệt Tu La Điện ta.
- Đa tạ tiền bối.
Tiêu Phàm cảm kích thi lễ, nói:
- Tiền bối có lẽ còn chưa biết, Truyền Thừa Điện sớm đã không còn tồn tại nữa.
- A?
Tu La Điện Chủ hiển nhiên có chút ngoài dự liệu, sau đó Tiêu Phàm nói một lần những thứ hắn biết, thần sắc Tu La Điện Chủ lấp loé không yên.
Lúc này, trong mắt hắn lóe lên một vòng lăng lệ nói:
- Không nghĩ tới Chiến Thần Điện vậy mà cầm đầu Chiến Hồn Đại Lục?
- Cũng không thể nói là cầm đầu, chí ít, có vài Cổ Tộc chỉ là mặt ngoài phục tùng Chiến Thần Điện mà thôi, cho nên mới cố ý ẩn thế, không phát sinh tranh chấp ngoại giới.
Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
Sau đó dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì, lại nói:
- Phải rồi tiền bối, ta đã thấy người Hồn Tộc, tại sao bọn hắn nói Hồn Tộc cùng Tu La tộc ta chính là chiến hữu?
Nói đến cùng, Tiêu Phàm có chút bận tâm an nguy của Tiểu Ma Nữ, dù sao nàng cũng là rời đi theo Trầm Huyễn Ngân.
- Xem như thế đi, Hồn Tộc, Linh Tộc, Chiến Tộc, Băng Tộc, đều đã từng là chiến hữu Tu La Nhất Mạch ta, đáng tiếc, cuối cùng Chiến Tộc có vài người làm phản. Vốn dĩ ta coi là tất cả chủng tộc khác đều bị hủy diệt, không nghĩ tới bọn hắn vẫn còn tồn tại trên thế gian.
Trong mắt Tu La Điện Chủ lóe lên một vẻ tưởng nhớ.
- Không biết tiền bối có biết Hồn Tộc Lưu Ly Thánh Đảo ở đâu không?
Tiêu Phàm lại hỏi, chờ hắn xử lý xong chuyện nơi này, Tiêu Phàm khẳng định đi Hồn Tộc một chuyến.
Chỉ là hiện tại hắn căn bản không biết Lưu Ly Thánh Đảo ở đâu, nếu hỏi người khác, không bằng hỏi Tu La Điện Chủ.
- Trên Đông Hải.
Tu La Điện Chủ lời ít ý nhiều.
Tiêu Phàm cau mày một cái, Đông Hải hắn biết rõ, nghe đồn, bốn phía Chiến Hồn Đại Lục chính là biển đảo mênh mông, biển phía đông tên là Đông Hải.
Nhưng Đông Hải vô biên vô hạn, muốn tìm một hòn đảo nhỏ, làm sao dễ dàng như vậy?
Tiêu Phàm còn muốn nói thêm gì đó, Tu La Điện Chủ ngắt lời:
- Thời gian của ta không nhiều, hỏi những chuyện quan trọng nhất đi, không nên lãng phí vào những vấn đề này. Cuối cùng sẽ có một ngày, nếu như ngươi có đủ thực lực chống lên một khoảng trời riêng, không cần ngươi tìm bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ tìm đến ngươi.
Tiêu Phàm nghi hoặc không thôi, không biết lời này của Tu La Điện Chủ là ý gì, có điều hắn cũng biết, những vấn đề này, bản thân có thời gian để xử lý.
Ngược lại có một vài vấn đề, chỉ có Tu La Điện Chủ mới có thể giải đáp.
- Tiền bối, không biết bên trong hộp này là thứ gì?
Tiêu Phàm lại hỏi, vừa rồi hắn thử mở chiếc hộp màu đỏ ngòm ra, nhưng căn bản là không mở được.
- Ta cũng không biết, đây là đồ vật trải qua Tu La Điện Chủ truyền thừa tới.
Tu La Điện Chủ lắc đầu:
- Bởi vì ta thời kỳ đỉnh cao cũng không có thực lực mở ra.
- Tiền bối, lúc ấy ngài là cảnh giới gì?
Tiêu Phàm rầm rầm nuốt vài ngụm nước miếng, đến cả Tu La Điện Chủ một đời như hắn còn mở không ra, làm sao khiến hắn không kinh ngạc chứ?