Lấy thực lực bọn hắn, chỉ cần không có gặp gỡ Chiến Thánh cảnh trung kỳ trở lên, đồng dạng không có vấn đề gì lớn.
Đương nhiên, người giống Diêm La Tử như thế còn có thể tuỳ tiện uy h**p tính mạng bọn họ, Long Tịch cùng Cận Tà chính là ví dụ tốt nhất.
Lúc mọi người bên trong Tu La Bí Cảnh tìm kiếm Tu La Điện, chỗ sâu dung nham kim sắc ngoại giới.
Oanh! khí lãng đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm tản ra, dung nham xung quanh nhanh chóng hướng về bốn phía dũng mãnh lao tới nhưng không còn cách nào tới gần Tiêu Phàm.
Có thể rõ ràng nhìn thấy, trên thân thể Tiêu Phàm, không đúng, nói cho đúng là xương cốt trong suốt hoàn mỹ vậy mà chậm rãi mọc ra một chút huyết nhục hồng sắc.
Huyết nhục trọng sinh!
Nếu như để những người khác nhìn thấy nhất định sẽ vô cùng kinh hãi, loại năng lực này cho dù Chiến Thánh cảnh đều không làm được.
Mà Tiêu Phàm chỉ là Chiến Đế đỉnh phong mà thôi, hắn liền có thể làm đến, nói ra ngoài đoán chừng cũng không ai tin tưởng, dù sao việc này quá không thể tưởng tượng.
Bất quá đây vẻn vẹn chỉ vừa mới bắt đầu, lúc này xung quanh Tiêu Phàm hình thành một mảnh không gian mười trượng, dung nham bị một loại lực lượng quỷ dị ngăn cản ở ngoài, cũng không còn cách nào tới gần.
Nhưng mà trong không gian lại có một loại đồ vật khác, cái kia chính là hỏa diễm!
Lấy nhãn lực Tiêu Phàm, hắn tự nhiên liếc thấy hỏa diễm là vật gì, chính là Vô Tận Chiến Hồn đồng nguyên hỏa diễm Vô Tận Chi Hỏa, chỉ là Vô Tận Chi Hỏa so với Vô Tận Chiến Hồn mạnh mẽ và cuồng bạo hơn rất nhiều.
Cũng có lẽ bởi vì Vô Tận Chi Hỏa cảm ứng được Vô Tận Chiến Hồn bên trong biển dung nham cho nên mới có thể xuất hiện ở nơi này.
Thần sắc Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, mảnh Vô Tận Chi Hỏa rộng lớn không phải Vô Tận Chiến Hồn có thể so sánh.
Dù biết rõ không phải là đối thủ, Tiêu Phàm cũng sẽ không thỏa hiệp, vừa hôn mê, sâu trong nội tâm có một thanh âm chỉ rõ phương hướng khi hắn mê mang.
Mặc dù không có Hồn Lực nhưng Ý Chí hắn vẫn còn, chỉ cần Ý Chí Bất Diệt, Vô Tận Chi Hỏa này cũng không làm gì được hắn.
Hô hô!
Vô Tận Chi Hỏa đột nhiên điên cuồng tuôn về hướng Tiêu Phàm, đốt cháy huyết nhục còn chưa có khôi phục, huyết nhục mặc dù tiếp tục khôi phục nhưng tốc độ rõ ràng chậm xuống.
Tứ Trọng Bất Hủ Ý Chí vô cùng cường đại, có thể chống lại cùng Vô Tận Chi Hỏa.
- Đây đã không phải Bất Hủ Ý Chí, mà là Bất Hủ Thánh Vực!
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, mặc dù hắn còn không có chân chính biết qua cái gì là Bất Hủ Thánh Vực, nhưng lực lượng Bất Hủ ý chí tuyệt đối không có cường đại như thế.
Trải qua sinh tử, hủy diệt cùng tân sinh Luân Hồi, lĩnh ngộ trong lòng Tiêu Phàm đối với Bất Hủ Ý Chí sớm đã đạt tới cực hạn, hoặc có lẽ là hắn đã chạm tới cấp độ Thánh Vực.
Chưa đến Thánh Vực, hắn tạm thời chỉ có thể sử dụng trên người bản thân mà thôi, hoặc có lẽ là hắn bây giờ chỉ là đụng chạm đến, cũng không có lĩnh ngộ quá sâu.
Bất quá dù là chỉ là đụng chạm đến Thánh Vực, năng lực khôi phục so với trước đó cường đại hơn nhiều, đây là một chuyện tốt.
Trong lòng Tiêu Phàm vẫn có chút vui vẻ, dù sao việc này đã nói rõ hắn đã có tư cách đột phá Chiến Thánh cảnh, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải khôi phục Hồn Hải.
Hồn Hải mặc dù không phải quan trọng nhất, nhưng vẫn rất trọng yếu, Tiêu Phàm tin tưởng chỉ cần sống sót, khôi phục Hồn Hải cũng không phải việc khó.
- Hả?
Lông mày Tiêu Phàm đột nhiên nhíu lại, hắn đột nhiên phát hiện có mấy sợi Vô Tận Chi Hỏa xông vào cơ thể hắn vậy mà quỷ dị biến mất.
Càng thêm kỳ lạ là hắn cũng không cảm nhận được bất luận thống khổ nào.
Dù vậy, Tiêu Phàm vẫn không dám khinh thường Vô Tận Chi Hỏa, bên ngoài thân truyền đến thống khổ làm hắn biến thập phần thanh tỉnh, một khi khinh thường Vô Tận Chi Hỏa, chết như thế nào sẽ không biết.
Huyết nhục ngoài thân vẫn khôi phục, Vô Tận Chi Hỏa không ngừng đốt cháy, có huyết nhục vừa mới khôi phục liền lại bị đốt cháy hầu như không còn, cứ như thế lặp lại.
Cái quá trình này chú định dài đằng đẵng, cũng chú định rất thống khổ, nhưng Tiêu Phàm một mực nghiến răng nghiến lợi kiên trì.
Hắn cũng có thể rõ ràng cảm nhận được huyết nhục thân thể biến hóa, huyết nhục so với trước càng tỉ mỉ hơn rất nhiều, cho hắn một loại cảm giác thập phần cứng cỏi.
Không sai, chính là cứng cỏi, loại cảm giác này làm Tiêu Phàm rất tự tin, dù là một đao chém vào bên trên cũng sẽ không dễ dàng thụ thương, cho dù thụ thương cũng có thể khôi phục nhanh chóng.
Tiêu Phàm rất chờ mong, huyết nhục bản thân chịu Vô Tận Chi Hỏa rèn luyện, nếu như triệt để phục hồi như cũ có thể cường đại đến cấp độ gì.
Vừa nghĩ tới đó, trong mắt Tiêu Phàm liền lóe ra tinh quang, nói thầm:
- Chỉ cần có thể mạnh lên, điểm thống khổ này lại tính là gì đây?