Bất quá, Diêm La Tử cảm giác hư không Bí Thược phát ra Hồn Lực ba động đang từ từ yếu bớt, như thế rất có thể kiên trì không được một canh giờ.
Đồng dạng phát hiện điểm này còn có Tiêu Phàm âm thầm đang đến gần, thần sắc Tiêu Phàm cũng có chút lo lắng, nếu như bộ Hồn Văn Đồ biến mất, hắn cũng không thể nắm chắc tiến vào Tu La Điện.
Mặc dù hắn không biết bốn người Long Tịch muốn tiến vào Tu La Điện làm cái gì, nhưng lấy hắn đối với Long Tịch mấy người biết, bọn hắn muốn đi vào Tu La Điện khẳng định không phải vì Tu La Truyền Thừa.
Huống chi, bốn người bọn hắn đã biết rõ Tiêu Phàm hắn đã được Tu La Truyền Thừa, nếu như bọn hắn là vì Tu La Truyền Thừa thì đã sớm ra tay giết hắn.
- Chẳng lẽ bọn hắn muốn tiến vào Tu La Điện chính là giao dịch Cận Tà trước kia nói với ta? Hơn nữa có quan hệ cùng việc bọn hắn rời khỏi Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ?
Trong nháy mắt Tiêu Phàm nghĩ đến càng nhiều.
Không thể không nói, năng lực phân tích vấn đề của Tiêu Phàm vẫn là rất cường đại, chỉ là hắn suy nghĩ nát óc cũng tuyệt đối nghĩ không ra thể nội bốn người có Tu La Nô Ấn.
Sau nửa ngày, bốn người cũng rốt cục tới gần bức Hồn Văn Đồ, mấy người thử nghiệm trùng kích nhiều lần cuối cùng đều lấy thất bại mà kết thúc.
- Vẫn là không cách nào tiến vào sao?
Con ngươi Lãnh Tiếu Nhận vô cùng băng lãnh, vô luận hắn cố gắng như thế nào cũng vô pháp bước vào bên trong Tu La Điện.
Tu La Điện mặc dù chân thực lơ lửng nhưng lại dường như thân ở một phiến thời không khác, thấy được, sờ không được.
- Ta không tin!
Cận Tà nổi giận gầm lên một tiếng, sát khí đáng sợ từ trên người hắn nở rộ mà ra, hư không đều mãnh liệt rung động một cái, hắn muốn xé rách hư không, đáng tiếc thực lực còn thiếu rất nhiều.
Mười lần, hai mươi lần, một trăm lần...
Bốn người trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng, cũng không phải bọn hắn sợ chết, mà là bọn hắn nhiều năm mưu đồ cuối cùng vẫn như cũ lấy thất bại mà kết thúc.
- Đi!
Cận Tà hét lớn một tiếng, lưu ở chỗ này không có khả năng tiến vào Tu La Điện, chỉ có tìm cơ hội khác, mấy người cũng nhìn rất thoáng.
- Bây giờ muốn đi, không cảm thấy muộn sao?
Một đạo thanh âm băng lãnh mà bén nhọn đột nhiên vang lên, ngay sau đó một đạo huyết hắc sắc thân ảnh từ trong hư không đi ra, chỉ thấy một đạo huyết sắc lợi nhận trong nháy mắt xuyên thủng lồng ngực Cận Tà.
- Diêm La Tử!
Con ngươi Cận Tà bỗng nhiên co rụt lại, một tay gắt gao nắm lấy chuôi Huyết Nhận, nổi giận gầm lên một tiếng, đưa tay liền một chưởng đánh lên.
Đứng đấy chính là Diêm La Tử, hắn không biết lúc nào ẩn núp đến phụ cận, thủ đoạn ẩn thân thật đúng là vô cùng đáng sợ, Cận Tà d8ã bị trúng chiêu.
- Giết!
Gần như đồng thời, Long Tịch, Mộ Dung Dạ cùng Lãnh Tiếu Nhận ba người giết đi lên.
- Tứ Đại Sát Vương, ta nhổ vào, Bản Thánh Tử liền một tên một tên làm thịt!
Diêm La Tử xì một ngụm đàm, trong giọng nói đều là vẻ khinh thường.
Rút trường kiếm về liền chân đạp bộ pháp quỷ dị tại chỗ biến mất, lần nữa xuất hiện đã là bên ngoài mấy trăm trượng, tốc độ của hắn rất nhanh, giống như nước chảy mây trôi.
Ngực Cận Tà máu tươi cuồng phún, muốn dừng lại đều ngăn không được, sinh cơ trong cơ thể nhanh chóng trôi qua, trực tiếp hướng về mặt đất rơi xuống
- Chiến Thánh! Hắn vậy mà đột phá đến Chiến Thánh cảnh!
Long Tịch lách mình vịn Cận Tà, trong mắt lóe qua một tia kiêng dè, khó trách Diêm La Tử có thể lặng lẽ ẩn núp đến bên cạnh bọn họ, bọn hắn bốn người lại không có một người phát hiện.
- Ba vị, ta đi trước một bước, các ngươi sẽ không nhanh như vậy tới gặp ta!
Cận Tà khóe miệng tràn ra từng tia máu tươi, mang trên mặt vẻ bình tĩnh, tử vong với hắn mà nói, phảng phất chỉ là một loại kết cục mà thôi.
Vừa dứt lời, Cận Tà nhắm lại hai mắt, tựa như ngủ.