Diệp Thệ Thủy là ai, mọi người biết rõ. Bây giờ Chiến Hồn Điện bị hủy diệt, toàn bộ Vô Song Thánh Thành, thậm chí toàn bộ Nam Vực đều lấy hắn làm đệ nhất.
Nhưng mà, hiện tại Diệp Thệ Thủy đều tôn xưng một người trong ba người này là đại nhân, dạng nhân vật như thế bọn hắn đâu thể đắc tội?
Trong lúc mọi người khiếp sợ, bốn người Diệp Thệ Thủy, Tô Cổ Tông, Lăng Thừa Đạo, cùng Úy Trì Cuồng Sinh đi tới, ánh mắt tất cả đều rơi vào trên thân người cầm đầu trong ba người kia.
Đó là một nam tử trung niên, chính là Tư Không Vũ từ Thiên Thần Phong chạy đến. Đứng sau lưng hắn là hai thanh niên, hai người đều mang bộ mặt ngạo nghễ, con mắt còn không thèm nhìn bọn Diệp Thệ Thủy một cái.
- Bái kiến Tư Không đại nhân.
Bốn người Diệp Thệ Thủy đồng thời kính bái, nhưng trong lòng thì chấn kinh không thôi.
Tư Không Vũ, đây chính là Tứ Trưởng Lão của bản bộ Chiến Thần Điện, hắn vậy mà tự mình đến đây?
- Đến lại thật đúng lúc.
Trong lòng Tư Không Vũ cười lạnh, hắn vốn định đến nơi này thăm dò một chút tin tức, lại nghe được một người kể chuyện nói về Chiến Thần Điện bị hủy diệt, một thanh niên phía sau hắn liền giận dữ giết luôn người kể chuyện.
- Diệp Thệ Thủy, Tiêu Phàm kia là ai, chính hắn khiêu khích Chiến Thần Điện có phải không?
Tư Không Vũ còn chưa mở miệng, thanh niên khoác chiến bào màu trắng phía sau hắn đã mở miệng.
Hắn có một đôi mắt đen kim sắc thâm thúy, khuôn mặt phi phàm tuấn mỹ, hơi có chút giống với Tư Không Vũ, trong lúc cử động đều tản mát ra khí phách vương giả tự nhiên.
Thanh niên tên là Tư Không Tàng Kiếm, chính là nhi tử của Tư Không Vũ, khí tức phát ra trên người đến cả bọn Diệp Thệ Thủy cũng có chút e ngại.
Một người thanh niên khác lại mặc một bộ vân sam bạch sắc, mái tóc đen phiêu dật bay lên, mái tóc không được buộc khiến người ta thấy một loại khí chất thần thái sáng láng nhưng lại không câu nệ tiểu tiết.
Dung mạo như tranh, đẹp không giống người thực, siêu nhiên như tiên, thanh niên tên là Lạc Vũ Lạc, chính là đồ đệ Tư Không Vũ, cũng là sư đệ Tư Không Tàng Kiếm.
Mặc dù ngữ khí của Tư Không Tàng Kiếm khiến Diệp Thệ Thủy có chút khó chịu, nhưng hắn vẫn cười nói:
- Hồi bẩm Tư Không thiếu gia, việc này nói ra rất dài dòng. Vẫn là mời Tư Không đại nhân đại giá quang lâm, mấy người Diệp mỗ sẽ kể tỉ mỉ cho ba vị.
Diệp Thệ Thủy mặc dù là Điện Chủ Phân Điện Chiến Hồn Điện, nhưng mà địa vị so với Tư Không Tàng Kiếm vẫn còn thua xa, lại càng không cần phải so với Tư Không Vũ, cho dù điện chủ Chiến Hồn Điện thấy hắn cũng phải tất cung tất kính.
- Hừ, ngươi tốt nhất là nên nói rõ nguyên do, bằng không, kết cục của bốn gia tộc các ngươi so với Lục Đại Gia Tộc kia cũng chẳng tốt đẹp hơn đâu.
Tư Không Tàng Kiếm lạnh rên một tiếng nói.
- Đi Diệp gia trước đã.
Tư Không Vũ nhìn bốn phía, nhàn nhạt mở miệng nói.
Bốn người Diệp Thệ Thủy nghe vậy, vội vàng dẫn đường phía trước, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ ba người.
...
Chỗ sâu Bạo Loạn Chi Hải, vị trí dưới một ngọn núi Phong Sơn, nơi này có một sơn động u sâm, đột nhiên bên trong truyền ra tiếng ho khan nhẹ.
Trong sơn động vô cùng rộng rãi, âm thầm có thể nhìn thấy cái bóng nhiều ngọn lửa nhảy lên, vách đá bốn phía vô cùng khô ráo, nơi này hiển nhiên là được ai đó xử lý một lần, bằng không không thể nào có sơn động thoải mái như thế.
Trên một tảng đá lớn được cỏ khô phủ lên, một thân ảnh đang nằm, trong miệng ho ra mấy ngụm máu tươi, thân ảnh không phải ai khác, chính là Tiêu Phàm.