Thanh âm điên cuồng của Chiến Cuồng Tôn xuyên thấu mây xanh, xông lên tận chín tầng trời phía trên Chiến Thần Điện. Giờ phút này hắn máu me khắp người, huyết nhục trên người bị Lô Chiến cắt từng vết một.
Mặc dù thời gian ngắn không chết được, nhưng cứ tiếp tục như thế, nhất định sẽ bị Lô Chiến mài chết.
Lô Chiến giờ phút này đã huyết khí suy yếu, đoán chừng là bị thương rất nặng. Chiến Cuồng Tôn không muốn bồi Lô Chiến cùng chết, cho nên, hắn nhất định phải xuất động lực lượng Chiến Thần Điện.
- Chiến Thần Doanh?
Đám người nghe được mấy chữ này, tất cả đều toàn thân run lên, những người xem trận chiến càng bị dọa đến mức vội vàng lui xa xa.
Người Diệp gia cùng mấy đại gia tộc sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi, bọn hắn không nghĩ tới chuyện lại đi đến cấp độ này, Chiến Cuồng Tôn đã chuẩn bị liều chết.
Chiến Thần Doanh, đây chính là lực lượng khiến Chiến Thần Điện sở dĩ khinh thường Vô Song Thánh Thành, khinh thường Nam Vực. Vô Song Thánh Thành phàm là ai biết sự tồn tại của nó, đều vừa nghe tên đã sợ mất mật.
Chiến Thần Doanh, không nhiều người, chỉ có 128 người, nhưng 128 người này, yếu nhất cũng là Chiến Đế đỉnh phong, phần lớn người là thực lực chuẩn bị lên cấp Chiến Thánh trở lên, thậm chí, Chiến Thánh cảnh sơ kỳ cũng có không ít.
Lực lượng đáng sợ như thế, dù là Bát Đại Thế Gia cũng sợ hãi, căn bản không dám giao phong cùng Chiến Thần Điện.
- Chiến Thần Doanh?
Lô Chiến mị mị hai mắt, hắn tất nhiên cũng đã nghe nói Chiến Thần Doanh mạnh mẽ và đáng sợ thế nào, chỉ là chưa bao giờ chân chính giao chiến với họ.
Từ sau khi Huyết Lâu thành lập, thời gian hơn ngàn năm đến nay, Huyết Lâu luôn chưa có dịp chân chính giao chiến cùng Chiến Thần Điện, bởi vì hai bên đều không biết nội tình đối phương, không muốn lưỡng bại câu thương.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là lực lượng chỉnh thể Chiến Thần Điện mạnh mẽ hơn Huyết Lâu rất nhiều, mà Sát thủ Huyết Lâu cho tới bây giờ sẽ không chính diện giao phong cùng người Chiến Thần Điện, cho nên hai bên đều không làm gì được đối phương.
- Vừa vặn kéo thêm mấy người làm đệm lưng.
Lông mày Lô Chiến giãn ra, lạnh lùng cười nói.
- Ha ha, xuất động Chiến Thần Doanh, Diệp Thệ Thủy, Diệp gia ngươi hôm nay đoán chừng phải diệt tộc. Xem ra, ngươi lần này thực sự nhìn nhầm người rồi.
Sở Tam Sinh một kiếm đẩy lui Diệp Thệ Thủy, không quên dùng lời để công kích.
Sắc mặt Diệp Thệ Thủy âm trầm, chẳng lẽ bản thân lần này thực sự cược sai sao? Thế nhưng ta vì cứu con gái mình, vì Diệp gia quật khởi, có gì là sai?
- Nam nhi ở đời phải tự cường, nhuốm máu thanh thiên cũng đã sao?
Trong đầu Diệp Thệ Thủy hồi tưởng lại lời nói trước đó của Tiêu Phàm, con ngươi trong nháy mắt trở nên vô cùng kiên định.
Sau đó nhìn Sở Tam Sinh nói:
- Có vài việc, cho dù phải mất mạng cũng phải làm, nếu không liều một phen, ai biết kẻ cuối cùng chiến thắng là ai?
- Hừ, ngươi còn muốn là kẻ cuối cùng chiến thắng? Một lúc nữa xem ngươi khóc thế nào, ngươi sẽ nhìn thấy người, Diệp gia nguyên một đám chết thảm dưới mắt ngươi.
Sở Tam Sinh cười gằn nói.
Oanh!
Đột nhiên, tầng mây không trung nổ tung, điểm đen lít nha lít nhít từ đằng xa thoáng hiện, một cỗ uy áp vô cùng đáng sợ cuốn tới, tất cả mọi người toàn thân run rẩy dữ dội.
- Chiến Thần Doanh thực sự đến?!
Người Diệp gia sợ hãi tới cực điểm, những nơi Chiến Thần Doanh đi qua chính là hài cốt khắp nơi, máu chảy thành sông.
Chí ít, bọn hắn còn chưa bao giờ nghe nói, có ai có thể sống sót dưới tay Chiến Thần Doanh.
Nhìn thấy đám người Diệp gia mặt xám như tro, trái tim Diệp Thệ Thủy phù phù nhảy lên, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, âm thầm truyền âm cho Diệp Trường Sinh cùng Tiểu Ma Nữ nói:
- Trường Sinh, Thiên Tuyết, Thi Vũ, một lúc nữa ta mang theo các ngươi giết ra một đường máu, các ngươi tìm cơ hội chạy trốn.
- Diệp gia trước nay không sợ chết, Diệp Trường Sinh ta sẽ không chạy.
Diệp Trường Sinh sắc mặt lạnh lẽo, hướng về trường kiếm đứng lơ lửng trên không, áo trắng nhuốm máu, cả người nhìn qua độc lập như một chuôi tuyệt thế thần kiếm.
- Ta cũng không đi.
Tiểu Ma Nữ đồng thời lắc đầu nói, con ngươi nàng như là nước mùa thu, ấm áp nhìn Tiêu Phàm, trong lòng chậm chạp nói:
- Muốn chết thì cùng chết.
Về phần Diệp Thiên Tuyết, lại là khuôn mặt lạnh lùng đứng đó, căn bản không có ý rời đi, hành động của nàng liền đại biểu cho ý nghĩ của nàng.
- Các ngươi!