- Ai?
Chiến Cuồng Tôn gầm lên một tiếng, nhìn quanh bốn phía, lại không thấy được bất luận bóng người nào.
- Trên đầu ngươi!
Thanh âm kia tiếp tục vang lên, dường như từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Sắc mặt Chiến Cuồng Tôn biến hóa, ngẩng đầu nhìn l*n đ*nh đầu, lại nhìn thấy một cái chân to từ trời cao hạ xuống, cả vùng không gian đều chấn động một cái.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Chiến Cuồng Tôn thi triển toàn lực một quyền nghênh không đánh tới, quyền cương Hồn Lực tính chất bạo tạc tựa như tia chớp đón lấy cái chân to kia.
- Oanh!
Tiếng va chạm to lớn chưa từng thấy, quyền cước chạm vào nhau, cuốn lên từng đợt Hồn Lực phong bạo. Tu Sĩ bốn phía bị thổi dạt hết ngã trái lại ngã phải, sắc mặt đám người đại biến, nhanh chóng chạy trốn về bốn phía.
Mấy người Tiểu Ma Nữ che chở thân thể Tiêu Phàm nhanh chóng lùi về phía sau, thời khắc rút lui, đồng loạt nhìn về phía không trung, một thân ảnh áo đen còng xuống lọt vào trong mắt tất cả mọi người.
- Lô Chiến!
Diệp Thệ Thủy trên mặt hơi trắng bệch rốt cục lộ ra vẻ vui mừng, hít sâu một hơi nói:
- Ta biết rõ ngươi sẽ không rời khỏi Vô Song Thánh Thành!
Không sai, ông lão mặc áo đen trên không trung chính là Lô Chiến. Lô Chiến xuất hiện lập tức khiến lòng tin của Diệp Thệ Thủy tăng nhiều, có lẽ, bọn hắn có thể yên ổn sống sót.
- Lô Chiến, ngươi vẫn chưa chết?
Nơi xa truyền đến thanh âm phẫn nộ của Chiến Cuồng Tôn, thân thể hắn từ đống đất đá dưới mặt đất xông ra, thân hình chật vật không thôi, khóe miệng tràn ra một ngụm máu tươi.
- Đến lúc ngươi chết ta cũng chưa chết đâu, ngươi muốn giết Lâu Chủ Huyết Lâu ta, thật coi Huyết Lâu ta không tồn tại sao?
Lô Chiến lăng không đứng chắp tay, thân hình còng xuống tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, nhưng mà giờ phút này, không một ai dám khinh thường hắn.
Có thể một cước chấn thương Chiến Cuồng Tôn, chỉ bằng vào thực lực này, liền hoàn toàn chấn nhiếp tất cả mọi người ở đây.
- Lâu Chủ Huyết Lâu?
Chiến Cuồng Tôn lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Lô Chiến tràn ngập kiêng kị, lạnh giọng nói:
- Bản tọa khi nào giết Lâu Chủ Huyết Lâu ngươi?
- Tiêu Phàm chính là Lâu Chủ Huyết Lâu ta!
Lô Chiến thản nhiên nói, nhìn Tiêu Phàm hôn mê bất tỉnh, Lô Chiến cau mày một cái.
- Tiêu Phàm là Lâu Chủ Huyết Lâu?
Đám người mắt trợn tròn, bọn hắn coi là Tiêu Phàm chẳng qua là có quan hệ với Huyết Lâu, hiện tại làm sao biến thành Lâu Chủ Huyết Lâu chứ?
- Huyết Lâu hủy diệt, đoán chừng Lâu Chủ Huyết Lâu cũng đã chết, Tiêu Phàm xem như đồ đệ Lâu Chủ Huyết Lâu, trở thành Lâu Chủ Huyết Lâu cũng bình thường.
Lại có người phân tích nói.
- Tiêu Phàm là Lâu Chủ Huyết Lâu?
Chiến Cuồng Tôn mí mắt cuồng loạn, cho dù là hắn, cũng không muốn đắc tội Huyết Lâu, đây chính là Tổ Chức Sát Thủ đến bản bộ Chiến Thần Điện cũng muốn kiêng kị.
Có điều, vừa nghĩ tới tình thế bây giờ của Huyết Lâu, Chiến Cuồng Tôn lại lấy dũng khí nói:
- Lô Chiến, ngươi cho rằng ngươi là đỉnh phong sao, hiện tại ngươi đã già đến mức sắp vào quan tài, chưa chắc là đối thủ của ta!
- Thử một chút xem sao, nếu như có thể mang theo ngươi, con đường xuống suối vàng cũng có người đồng hành.
Lô Chiến ngữ khí vô cùng bình tĩnh, tựa như đang tâm sự cùng một lão bằng hữu, đối với sinh tử, hắn đã sớm coi nhẹ.
Nếu như không phải còn có một cam kết chưa hoàn thành, hắn đoán chừng đã không kiên trì được đến hiện tại.
Dứt lời, Lô Chiến đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, vận chuyển một tia Hồn Lực quát mắng nói:
- Tiêu Phàm, còn không tỉnh lại, chờ đến khi nào!
Lôi âm cuồn cuộn hóa thành một trận trùng kích to lớn, mãnh liệt đi hướng về vị trí Tiêu Phàm, đến không gian đều mãnh liệt lay động.
Chung quanh Tiêu Phàm, đám người Tiểu Ma Nữ cùng Bàn Tử tất cả đều bị sóng âm kia trùng kích đánh bay, dù là một tiếng quát của Lô Chiến như sấm, bọn hắn cũng không thể ngăn cản.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không ngăn cản, đối phương ngăn cản Chiến Cuồng Tôn xuất thủ, rõ ràng không phải là kẻ địch.