Tiêu Phàm trầm giọng nói, nguyên bản hắn coi là Lâu Ngạo Thiên cùng Sở Khinh Cuồng cùng một chỗ sẽ không xảy ra chuyện.
Hắn không nghĩ tới sự tình cuối cùng vẫn phát sinh, Sở Khinh Cuồng bị Sở gia bắt, càng dùng để uy h**p bản thân.
Nhìn Quan Tiểu Thất cùng Sở Khinh Cuồng vết thương chồng chất, trong mắt Tiêu Phàm lóe lên một tia lệ khí.
Trong đám người, Bàn Tử lên cơn giận dữ thiếu chút nữa thì xông lên, bất quá lại bị Tiêu Phàm ngăn cản, hắn cũng biết rõ, một khi hắn xuất hiện, đoán chừng Sở Nhạn Nam sẽ dùng Bàn Tử đến uy h**p Tiêu Phàm, đây không phải Tiêu Phàm muốn thấy.
- Ngươi còn có thời gian quan tâm những người khác?
Sở Nhạn Nam cười lạnh nói:
- Tiêu Phàm, ngươi không phải trọng tình trọng nghĩa à, hiện tại cho ngươi một cơ hội cứu bọn hắn, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một điều kiện ta liền thả bọn hắn. Ta đây vừa lúc có hai điều kiện, đầu sủng vật này coi như ta tặng cho ngươi.
Nói xong, Sở Nhạn Nam cho lão giả bên cạnh một cái ánh mắt, lão giả nhìn Tử Tinh Lôi Thú bên người một cái, tiện tay liền ném ra.
Tử Tinh Lôi Thú hóa thành một vệt sáng hung hăng đập trên lôi đài, tóe lên vô số bụi bặm, Tử Tinh Lôi Thú tỉnh lại, ngửa mặt lên trời gào thét, chỉ là vừa mới đứng dậy liền lại ngã xuống đất không dậy nổi.
Rất hiển nhiên, Tử Tinh Lôi Thú không chỉ bị thương nặng, hơn nữa còn trúng độc.
- Ta nếu không đáp ứng thì sao?
Lông mày Tiêu Phàm nhíu lại, dù là bị người uy h**p, hắn vẫn không thích bị động, nhất là hắn nhìn thấy Tử Tinh Lôi Thú, lấy nhãn lực hắn liếc cái liền thấy Tử Tinh Lôi Thú cũng là trúng Thất Nhật Diêm La.
Hơn nữa thời gian lưu cho Tử Tinh Lôi Thú đã không nhiều, nếu như trong vòng một ngày không thể giải độc, Tử Tinh Lôi Thú hẳn phải chết là không nghi ngờ.
Đồng dạng, Quan Tiểu Thất cùng Sở Khinh Cuồng cũng chẳng tốt đẹp gì, ba người trúng độc thời gian và nghiêm trọng cơ hồ giống nhau như đúc.
- Phốc!
Sở Nhạn Nam đưa tay chính là một kiếm, trước ngực Quan Tiểu Thất lưu lại một đạo vết kiếm thật sâu, máu tươi thẩm thấu y phục, Quan Tiểu Thất đột nhiên kinh tỉnh lại, đau nhe răng trợn mắt.
- Sở Nhạn Nam, ngươi hạng người âm hiểm, con mẹ nó ngươi nếu là nam nhân, cùng Lão Tử đấu một trận!
Quan Tiểu Thất phẫn nộ gào thét, thanh âm rất nhỏ, hắn mất quá nhiều máu tươi, thân thể hết sức yếu ớt.
Ba!
Sở Nhạn Nam đưa tay tát trên mặt Quan Tiểu Thất, Quan Tiểu Thất trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, trên mặt có nhiều vết rách, nhìn qua cực kỳ thảm liệt.
- Tiêu Phàm, nguyên lai ngươi có nữ nhân, liền tính mệnh huynh đệ mình đều không để ý a.
Sở Nhạn Nam càn rỡ cười to, hắn rất muốn Tiêu Phàm chết, nhưng không muốn Tiêu Phàm dễ dàng chết như thế.
Trước khi Tiêu Phàm chết, hắn nhất định phải hảo hảo tra tấn Tiêu Phàm, hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới thả Quan Tiểu Thất cùng Sở Khinh Cuồng, chỉ là hắn dùng thẻ đánh bạc để uy h**p Tiêu Phàm mà thôi.
Hơn nữa, trong kế hoạch hắn, không chỉ Tiêu Phàm phải chết, nữ nhân hắn cũng phải chết, đồng dạng huynh đệ hắn cũng phải chết!
Hắn muốn Tiêu Phàm tận mắt thấy nữ nhân và huynh đệ chết trước mặt hắn mà bất lực, đây đối với Tiêu Phàm mà nói, tuyệt đối là thống khổ to lớn nhất.
Lấy hiểu biết của Sở Nhạn Nam đối với Tiêu Phàm, Tiêu Phàm cũng trọng tình trọng nghĩa, nếu vì nữ nhân mà hi sinh tính mệnh huynh đệ mình, hắn chú định cả một đời đều sẽ sống trong thống khổ.
Đồng dạng, Tiêu Phàm cũng sẽ không vì bất luận kẻ nào đi tổn thương Tiểu Ma Nữ, hắn tình nguyện tổn thương hắn.
- Tiêu Phàm, chỉ cần ngươi giết nữ nhân ngươi, ta liền thả Sở Khinh Cuồng, như thế nào?
Sở Nhạn Nam nhìn thấy Tiêu Phàm sắc mặt càng ngày càng lạnh, trong lòng thập phần sảng khoái, cái này chính là kết quả hắn muốn sao?
- Sở Nhạn Nam, ngươi muốn chết sao?
Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, Diệp Lâm Trần liền quát chói tai một tiếng phóng lên tận trời, cuồn cuộn sát khí tại hư không nở rộ.
Sắc mặt Diệp Thệ Thủy cũng khó coi, hắn không phải Lăng Thừa Đạo, đối với nhi nữ bản thân hắn coi như yêu quý, nghe Sở Nhạn Nam uy h**p, hắn trong mắt lóe lên một vòng sát ý.
- Nha, ta rất sợ hãi.
Sở Nhạn Nam ra vẻ kinh ngạc, vỗ vỗ ngực bản thân, nhìn thấy Diệp Lâm Trần đột nhiên ngừng bước chân, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, cười gằn nói:
- Tiêu Phàm, ngươi có thể lựa chọn?