Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

- Ngươi chính là Nam Cung Tiêu Tiêu đi, ngươi cũng cảm thấy ta rất giống ca ca đúng không? Đáng tiếc, ngươi không phải người đầu tiên cho rằng như vậy.

- Ca ca?

Bàn Tử gãi đầu, trong lúc nhất thời không lấy lại được tinh thần, lúc này, ánh mắt hắn bỗng sáng lên nói:

- Ca ca ngươi là Lăng Phong?

- Không sai, ta là Lăng Thi Thi, là em song sinh của Lăng Phong.

Lăng Thi Thi cười cười, nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy, tất nhiên đã sớm nhận ra.

- Lão Đại còn có muội muội? Làm sao ta không biết.

Bàn Tử mắt trợn tròn, nhỏ giọng thì thầm:

- Ngươi tới đây làm gì?

- Ca của ta nói, ngươi khẳng định muốn tiến vào Thượng Trọng Thiên, hắn bảo ta tới mang ngươi tiến vào.

Lăng Thi Thi gật đầu.

Bàn Tử vẻ mặt cổ quái, thật đúng là lúc khó khăn đã có người đến giúp. Hắn vừa nghĩ tới làm thế nào đi Thượng Trọng Thiên, đột nhiên liền xuất hiện một người muội muội của Lăng Phong.

Mặc dù dung mạo của Lăng Thi Thi và Lăng Phong rất giống, nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.

- Biết rõ ngươi sẽ không dễ dàng tin tưởng ta, cho ngươi xem cái này.

Lăng Thi Thi mở bàn tay ra, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một chuôi trường kiếm hắc sắc.

- Ngũ Phẩm Hắc Phong Kiếm?

Bàn Tử nhìn một cái liền nhận ra, tiếp nhận trường kiếm hắc sắc, trong nháy mắt trong đầu hắn nghĩ đến cảnh năm đó săn giết Độc Nha Tiểu Đội.

Lúc ấy bọn hắn còn rất yếu, bây giờ đều đã trở thành cường giả Chiến Đế cảnh, trong lòng Bàn Tử không khỏi cảm khái.

- Không sai, chính là Hồn Lực khí tức của Lão Đại.

Bàn Tử trực tiếp thu hồi Hắc Phong Kiếm lại, hắn không nghĩ tới Lăng Phong lại cất giữ một chuôi Ngũ Phẩm Hồn Binh đến hiện tại, lập tức hít sâu một hơi nói:

- Chúng ta đi theo ngươi.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền qua hơn hai ngày, bên ngoài Long Hồn Cốc, nỗi tức giận đang được kiềm chế, tất cả mọi người đang chờ Tiêu Phàm xuất hiện.

Bên trong Long Hồn Cốc, trong một Tiểu Không Gian Bí Cảnh, hai người Diệp Trường Sinh cùng Diệp Lâm Trần sắc mặt khó coi đứng ở bên bờ ao, ao nước vốn dĩ đổ đầy Long Hồn Tuyền Lộ, vậy mà giờ phút này đã thấy đáy.

Phải biết là, Long Hồn Tuyền Lộ cho tới bây giờ không ai có thể hấp thu sạch sẽ, đây là lần đầu tiên.

Quan trọng nhất là, Diệp Trường Sinh cùng Diệp Lâm Trần mới hấp thu không đến 1%, tất cả chỗ còn lại đều là bị một mình Tiêu Phàm hấp thu.

Diệp Trường Sinh thấy may mắn là cánh tay trái hắn bị chém giờ đã dài ra, hơn nữa tu vi bất cứ lúc nào cũng có thể tiến một bước, đột phá Chiến Đế đỉnh phong.

Diệp Lâm Trần cũng vậy, khoảng cách đến Chiến Đế đỉnh phong chỉ còn một bước.

Giờ phút này, Tiêu Phàm xếp bằng ở phía dưới ao nước, trên người tách ra từng đạo quang mang màu đỏ và màu xám, quang mang đỏ hừng hực vô cùng, liếc mắt nhìn một cái cũng khiến người ta kinh ngạc run sợ.

Rất hiển nhiên, Tu La Ý Chí của Tiêu Phàm đã hoàn toàn ổn định ở Tứ Trọng.

Về phần quang mang màu xám kia chính là Bất Hủ Ý Chí, quang mang màu xám chia chia hợp hợp, ngưng tụ thành một vòng xoáy Thái Cực đang không ngừng xoay quanh.

Chỉ có điều vòng xoáy này không ổn định, vừa vận chuyển một chút liền nổ tung ra.

Thử nghiệm rất nhiều lần vẫn không thể thành công.

- Xem ra, muốn lĩnh ngộ Đệ Tứ Trọng Bất Hủ Ý Chí không phải dễ dàng như vậy. Sinh Tử Chi Lực nhất định phải duy trì cân bằng, nhưng điểm cân bằng này ta hiện tại không có cách nào chân chính nắm giữ.

Tiêu Phàm thở dài nói.

Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng có thể thuận tiện đột phá Chiến Đế cảnh đỉnh phong, nhưng mà hiện tại xem ra muốn đột phá cũng không phải dễ dàng.

Bất Hủ Ý Chí so với hắn tưởng tượng còn khó lĩnh ngộ hơn.

- May mắn là, Phệ Hồn Huyết Tàm đã một chân bước vào Cửu Giai, U Linh Chiến Hồn cũng trưởng thành không ít. Với thực lực hiện tại của ta, nếu như tung hết át chủ bài ra, không biết có thể g**t ch*t Chiến Thánh sơ kỳ không?

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ.

Sau đó chậm rãi mở hai mắt ra, lại phát hiện Diệp Lâm Trần cùng Diệp Trường Sinh đang nhìn hắn như nhìn quái vật.

- Hai người các ngươi nhanh như vậy đã không hấp thu Long Hồn Tuyền Lộ nữa rồi?

Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn hai người nói.

Diệp Trường Sinh cùng Diệp Lâm Trần hai người không nói, nhưng trong lòng đang rỉ máu. Long Hồn Tuyền Lộ này đều bị một mình ngươi hấp thu không còn một mảnh, chúng ta còn hấp thu thế nào?

Tiêu Phàm hình như phát hiện Long Hồn Tuyền Lộ khô cạn, ngại ngùng gãi đầu một cái, xem như bản thân chưa nói gì.

Sau đó ngẩng đầu nhìn chân trời, phát hiện quang môn vẫn chưa xuất hiện, trong lòng lại nói:

- Không biết bên trong Hồn Giới của bọn Lăng Thiên có đồ vật gì tốt.

- Đến giờ rồi.

Đang lúc Tiêu Phàm chuẩn bị điều tra xem bên trong Hồn Giới hắn lấy được ở Nam Vực Đại Bỉ có cái gì, một thanh âm thăm thẳm đột ngột vang lên, ngay lúc đó, nơi xa một quang môn xuất hiện tại hư không.

- Ba ngày trôi qua nhanh như vậy.

Tiêu Phàm khe khẽ thở dài, lách mình bay đi về hướng quang môn. Hắn không biết là có rất nhiều người đang ở bên ngoài chờ hắn.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!