Sở Nhạn Nam cau mày một cái, vị trí sơn phong mấy người không phải rất xa, lấy thực lực bọn hắn có thể tuỳ tiện nghe được thanh âm đối phương.
Nhìn thấy Tô Mạch Hàn khó chịu với mình, Sở Nhạn Nam khiêu khích nói:
- Làm sao, ngươi còn đem sỉ nhục Tiêu Phàm xem như quang vinh hay sao? Muốn ta cũng cho ngươi mấy cước hay không?
- Ngươi tự tìm cái chết!
Tô Mạch Hàn giận dữ, thiếu chút nữa thì nhịn không được xuất thủ, căm tức nhìn Sở Nhạn Nam nói:
- Vòng thứ ba muốn ngươi đẹp mặt!
- Tùy thời chờ ngươi.
Sở Nhạn Nam mặt coi thường, thân làm đệ tam Thánh Thành Bát Tuấn, Sở Nhạn Nam nào sẽ đem Tô Mạch Hàn đặt ở trong lòng, hắn đã dự định lưu lại mấy cái dấu chân trên mặt Tô Mạch Hàn.
Tô Mạch Hàn hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm nữa, nếu lấy tính tình hắn trước kia đoán chừng không chút do dự xông lên.
Nhưng từ lần trước bị Tiêu Phàm mấy cước giẫm tỉnh, Tô Mạch Hàn cả người thành thục rất nhiều.
Bây giờ cách vòng thứ hai thi đấu chỉ có không đến nửa chén trà nhỏ thời gian, thật muốn cùng Sở Nhạn Nam đánh, hắn có khả năng bị đào thải.
Cách đó không xa, con ngươi Diệp Lâm Trần lạnh lùng nhìn chằm chằm vị trí U Minh Quỷ Quật, hắn cũng đang đợi Tiêu Phàm xuất hiện.
- Tiêu Phàm, nhiều khó khăn như vậy đều ngăn không được ngươi, ngươi tuyệt đối không thể ngã ở chỗ này!
Trong lòng Diệp Lâm Trần trầm giọng nói:
- Nếu như ngươi chết ở chỗ này, Diệp Lâm Trần ta làm quỷ đều sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Vừa nghĩ tới Tiểu Ma Nữ lúc trước khẩn cầu, trong lòng Diệp Lâm Trần liền thập phần khó chịu, nếu như Tiêu Phàm chết, hắn liền phải tự tay g**t ch*t muội muội mình, đây là lúc trước hắn đáp ứng thỉnh cầu Tiểu Ma Nữ.
- Giết!
- Danh ngạch này là của ta!
- Ta nhất định phải vào vòng thứ ba.
Chém giết tiếp tục, rất nhiều tu sĩ điên cuồng, theo thời gian trôi qua, bọn hắn cách vòng thứ ba cũng càng ngày càng gần.
Một khi tiến vào vòng thứ ba, chính là có thể trở thành trọng điểm cho Chiến Hồn Điện cùng các đại thế lực vun trồng, tương lai thậm chí có khả năng trở thành một thành viên của Chiến Thần Điện, lần này không liều mạng, chờ đến khi nào?
Không thể không nói, Nam Vực Đại Bỉ tàn khốc, chí ít so với Tiêu Phàm tưởng tượng còn tàn nhẫn hơn rất nhiều, vòng thứ hai có 9000 người, có thể sống sót đoán chừng sẽ không vượt qua một ngàn người.
Giờ phút này, bốn phía 108 ngọn núi huyết vụ tràn ngập, huyết tinh chi khí và khắc nghiệt chi khí nồng đậm tới cực điểm, làm cho người ta có chút không thở nổi.
Cũng đúng lúc này, trên vách đá dựng đứng U Minh Quỷ Quật một đạo thân ảnh áo đen đột nhiên đi ra, ở bên cạnh hắn còn có một người mà những người khác không nhìn thấy, trừ Tiêu Phàm cùng Sở Phiền còn có thể là ai?
- Rốt cục đi ra.
Tiêu Phàm tham lam hít sâu, bên trong U Minh Quỷ Quật tràn ngập khí tức thi thể hư thối, Tiêu Phàm kìm nén một mực không dám hô hấp.
Nếu như không phải nửa đường gặp được không ít tu sĩ nổi điên, Tiêu Phàm cũng sẽ không đợi đến hiện tại mới đi ra.
Nhìn thấy nơi xa đại chiến, Tiêu Phàm hơi nhíu mày: