Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

- Không thể không nói, đối với Kiếm Đạo lĩnh ngộ, trừ Lâu Ngạo Thiên, ngươi cũng không tồi.

Tiêu Phàm nhàn nhạt mở miệng, sau đó lời nói xoay chuyển:

- Bất quá, thực lực này mà muốn giết ta, ngươi xác định không phải đang nằm mơ?

Nói xong câu đó, khóe miệng Tiêu Phàm đột nhiên giương lên, quanh thân bỗng phóng quang mang màu vàng kim nhạt, Bất Hủ Kiếm Giới tiêu thất trong hư không.

Ngay lúc đó, Tiêu Phàm đột nhiên lăng không đạp mạnh, hư không đều rất giống như bị hắn giẫm nát, thân thể càng như sao băng b*n r*, nhào về phía Trì Thu Tuyết.

Đinh đinh đang đang ~

Kiếm khí mưa tuyết đầy trời đánh vào trên người Tiêu Phàm, vậy mà phát ra thanh âm hạt mưa rơi trên kim loại, thân thể Tiêu Phàm căn bản không có bất kỳ tổn thương gì.

- Làm sao có thể?

Trì Thu Tuyết trợn tròn mắt, nhục thân này cũng quá kh*ng b* rồi, ngay cả Thiên Địa Chi Lực đều không tổn thương được.

Trong chớp nhoáng, tự tin của Trì Thu Tuyết bị Tiêu Phàm nghiền nát, thực lực Tiêu Phàm nghiễm nhiên vượt qua hắn tưởng tượng.

Hắn không biết là Tiêu Phàm tu luyện Bất Diệt Kim Thân đã đạt tới Tam Trọng, nhục thân có thể so với Cửu Phẩm Hồn Binh, mặt khác U Linh Chiến Hồn cùng Tu La Huyết Mạch hòa làm một thể, càng làm cho nhục thân Tiêu Phàm đạt tới cực hạn Chiến Đế cảnh.

Đừng nói Trì Thu Tuyết thi triển một chút Thiên Địa Chi Lực, cho dù hắn có thể sử dụng Thiên Địa Chi Lực mạnh hơn mấy lần thì có làm sao?

Giờ phút này, trong lòng Trì Thu Tuyết chỉ có một chữ để hình dung Tiêu Phàm, chính là quái vật!

Tiêu Phàm mặt ngoài thập phần bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng chấn động vô cùng, đây là hắn lần thứ nhất toàn lực thi triển sức mạnh thân thể.

Tốc độ của hắn rất nhanh, trong chớp mắt liền đi tới trước người Trì Thu Tuyế, Hồn Lực tràn vào Bàn Thạch Thánh Kiếm. Bàn Thạch Thánh Kiếm đột nhiên biến lớn, đây chính là chỗ đặc thù Cửu Phẩm Hồn Binh, có thể biến hóa lớn nhỏ.

Tiêu Phàm giơ lên cao Bàn Thạch Thánh Kiếm dài một hai trượng hướng thẳng đến Trì Thu Tuyết đập xuống.

- Kiếm Đạo, ta là Vương!

Tiêu Phàm hét lớn một tiếng, Bàn Thạch Thánh Kiếm quang mang hừng hực tựa như kích phát toàn bộ lực lượng.

Trì Thu Tuyết chỉ cảm giác mình bị một đầu man hoang quái thú tiếp cận, phía trên Bàn Thạch Thánh Kiếm bộc phát cỗ lực lượng nặng nề cho hắn một loại áp lực cực lớn, tựa như một khỏa Lưu Tinh đang đập xuống.

Trong chớp nhoáng, Trì Thu Tuyết cảm giác tim của mình cũng nhảy lên đến cuống họng, nào còn dám cùng Tiêu Phàm chính diện giao phong, lách mình liền hướng lối đi phía sau đi.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Bàn Thạch Thánh Kiếm hung hăng nện xuống, đụng phía trên mặt đất, đất đá tung tóe, đốm lửa bắn tứ tung, một cỗ Hồn Lực bạo động ba động trực tiếp đem Trì Thu Tuyết đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu ra.

Tiêu Phàm cũng chẳng tốt đẹp gì, hắn chỉ cảm thấy hổ khẩu đau nhức, cánh tay tê dại một hồi, thân thể tại hư không xoay người, Bàn Thạch Thánh Kiếm thu nhỏ, rút lui mấy bước mới đứng vững thân hình.

- Mả mẹ nó, mặt đất này cũng quá cứng rồi.

Tiêu Phàm nói tục, lấy thực lực hắn dùng Cửu Phẩm Hồn Binh vậy mà trên mặt đất chỉ lưu lại một dấu vết mờ mờ.

- Tiêu Phàm, ta sẽ không để yên cho ngươi.

Một thanh âm phẫn nộ từ lối đi phía trước truyền đến.

Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, lại phát hiện Trì Thu Tuyết đã không thấy tăm hơi, điểm đỏ trên ngọc bài đang nhanh chóng đi xa.

- Chạy?

Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, sau đó dư quang đột nhiên bị mặt đất phía trước hấp dẫn, nơi đó lít nha lít nhít đường vân.

Đi vào xem xét, Tiêu Phàm lúc này mới phát hiện đó lại là một cự thạch đầy đường vân, vừa nãy hắn cho rằng bản thân lưu lại dấu vết trên mặt đất, cũng chỉ là đường vân phía trên mà thôi.

Nói cách khác, hắn vừa đánh bay chỉ là thứ phía trên cự thạch, mà cự thạch lại không có chút tổn hao nào.

Trong lòng Tiêu Phàm dâng lên một loại cảm giác thất bại rất lớn, hắn không cách nào tưởng tượng cự thạch đến cùng cứng rắn đến cỡ nào.

- Chờ đã, những thứ này là Hồn Văn?

Tiêu Phàm nhìn chăm chú đường vân trên đá lớn, đột nhiên phát hiện cái gì.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!