Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Sở Phiền nói ra.

Tiêu Phàm một mặt im lặng, may mắn là, Sở Phiền ở vào trạng thái Hồn Hóa, cũng không có phụ tải quá lớn, bằng không đối với hắn tiêu hao càng lớn.

Ngược lại là Bàn Thạch Thánh Kiếm trong tay khiến hắn có chút do dự. Ném đi thì quá lãng phí, không ném đi thì lại lãng phí Hồn Lực, dù sao, Cửu Phẩm Hồn Binh không phải nặng bình thường.

- Tiêu đại ca, bảo kiếm này nếu không ta cầm cho ngươi, ta hiện tại là trạng thái Hồn Hóa, đồ vật ta chạm cũng có thể Hồn Hóa.

Sở Phiền đột nhiên nói ra.

- Ôi!

Một trận tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Tiêu Phàm trực tiếp cho hắn một cái bạo lật, thiếu chút nữa thì phát cuồng:

- Ngươi sao không nói sớm!

- Ta không phải cũng không nghĩ tới đó sao?

Sở Phiền bĩu môi.

Như thế lại đi hai ngày, Tiêu Phàm trong lòng yên lặng tính toán, Hồn Lực đã còn thừa không có mấy, vẫn dựa vào Ý Chí khổ cực chèo chống.

Trên đường, hai người gặp một trận cương phong đáng sợ, Tiêu Phàm kém chút bị cương phong quét trúng, loại trạng thái kia một khi quét trúng, Tiêu Phàm đoán chừng đều sẽ hóa thành tro bụi.

Cũng may Sở Phiền kịp thời để Tiêu Phàm Hồn Hóa, mang theo hắn xông qua phiến cương phong địa vực, không thể không nói, loại năng lực này của Sở Phiền vô cùng cường đại.

Tiêu Phàm cũng âm thầm may mắn, may mắn đem Sở Phiền theo, bằng không, hắn muốn rời đi nơi này, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.

- Tiêu đại ca, ta giống như ngửi được khí tức Hồn Lực.

Sở Phiền đột nhiên hét lớn, thanh âm có chút hưng phấn.

- Ngươi không cần an ủi ta, ta còn có thể kiên trì một hồi.

Thanh âm Tiêu Phàm đều khàn khàn rất nhiều, lộ ra thập phầnvmỏi mệt.

- Thực không phải an ủi ngươi, ngay phía trước, ngươi đừng quên, ta là Hồn Tộc, đối với Hồn Lực mẫn cảm nhất.

Sở Phiền lo lắng, càng nói càng kích động.

- Thực?

Tiêu Phàm nhún nhún cái mũi, sau một khắc, hắn tựa như mũi tên rời dây cung xuyên ra ngoài, tựa như không phải đang bò vách núi cheo leo, đơn giản như giẫm trên đất bằng.

- Hồn Lực thật là nồng nặc!

Tiêu Phàm nhịn không được sợ hãi thán phục, hắn tu luyện lâu như vậy đến nay, chưa từng thấy Hồn Lực ba động nồng đậm như vậy.

- Tiêu đại ca, ta không có lừa gạt ngươi chứ.

Sở Phiền ha ha cười.

Tiêu Phàm không nói, hắn sợ bản thân một hơi không có kiên trì được, tất cả tốn công vô ích, dù sao giờ phút này hắn cơ hồ chỉ dựa vào Ý Chí mà kiên trì, đây chính là sự khác biệt giữa Chiến Đế và tu sĩ cấp thấp khác.

Sau nửa ngày, một đạo quang mang xuất hiện bên trong ánh mắt tối tăm mờ mịt của Tiêu Phàm, trên mặt Tiêu Phàm cũng rốt cục lộ ra nụ cười.

Có tia sáng, chỗ kia rất có thể có cửa ra.

- Ba ~

Một tiếng vang giòn, Tiêu Phàm tựa như xuyên qua một vệt sóng gợn, trong nháy mắt xuất hiện ở trong không gian một mảnh tối tăm mờ mịt, vị trí bọn hắn là một chỗ đất bằng, phía sau là vách núi sâu không thấy đáy.

Đột nhiên, từng đợt Hồn Lực bàng bạc như thủy triều mãnh liệt mà đến.

- Hồn Lực thật là nồng nặc, ta nhất định có thể tiến thêm một bước!

Sở Phiền cười ha ha, hắn tựa như một cái động không đáy, bắt đầu điên cuồng hấp thu.

Tiêu Phàm tự nhiên cũng không sai, nhiều Hồn Lực như vậy hắn cũng có thể tiến thêm một bước, đột phá Chiến Đế cảnh hậu kỳ.

Thời gian không đến nửa chén trà nhỏ, Hồn Lực Tiêu Phàm liền khôi phục hoàn toàn, hơn nữa căn bản không có xu thế dừng lại, hắn muốn thừa cơ đột phá Chiến Đế hậu kỳ.

- Tiểu tử, ngươi có ngửi được hương hoa hay không?

Tiêu Phàm nhún nhún cái mũi, đột nhiên hỏi.

- Hoa gì đều không liên quan đến ta, ha ha, nhiều Hồn Lực như vậy ta nhất định có thể đột phá Chiến Đế hậu kỳ, thậm chí Chiến Đế đỉnh phong.

Sở Phiền kích động không lời nào có thể diễn tả được.

Tiêu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không còn để ý tới Sở Phiền, nhún nhún cái mũi tại bốn phía tìm kiếm, sau mười cái hô hấp, con ngươi Tiêu Phàm bỗng nhiên rơi vào bên trong một mảnh đất trũng.

Nơi đó, mọc ra một đóa hoa tiên diễm yêu dị, đóa hoa đỏ đến phát tím biến thành màu đen, cánh hoa trong ngoài chia chín vòng, bài bố chặt chẽ, nhìn qua như mộng như huyễn.

Tiêu Phàm con ngươi hơi hơi rung động, trực tiếp kêu sợ hãi:

- U Minh Thần Hoa!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!