Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

- Yên tâm, ta thay ngươi hộ pháp.

Tiêu Phàm gật đầu, bất quá hắn thần sắc lại ngưng trọng vô cùng, không dám mảy may buông lỏng.

Vừa nãy Công Tôn Dạ rõ ràng chính là muốn cùng bọn hắn liều mạng, làm sao bây giờ lại giống như là trợ giúp bọn họ vậy.

Tiêu Phàm không cho rằng Công Tôn Dạ sẽ hảo tâm trợ giúp bọn hắn, sự tình khác thường tất có yêu, việc này quá quỷ dị, Tiêu Phàm không thể không cẩn thận.

Con ngươi hắn gắt gao nhìn chằm chằm Công Tôn Dạ, muốn đem mọi cử động của hắn nhìn rõ, nhớ kỹ trong lòng.

Đáng tiếc khiến hắn thất vọng là, trên người Công Tôn Dạ trừ Hồn Lực huyền diệu ba động ra, cái gì cũng đều không có.

- Cái thanh âm kia phát ra từ nơi nào?

Tiêu Phàm cau mày một cái, cái nghi vấn này hắn vô luận như thế nào đều nghĩ không ra.

Ầm! Ầm!

Đột nhiên, đại địa mãnh liệt rung động một cái, Tiêu Phàm cùng Quan Tiểu Thất cơ thể hơi run lên, thiếu chút nữa thì không đứng vững, ngược lại là Bàn Tử ngồi dưới đất điềm nhiên như không có việc gì.

- Chuyện gì xảy ra? Địa chấn?

Quan Tiểu Thất kỳ lạ nhìn bốn phía, một mặt mờ mịt.

Sắc mặt Tiêu Phàm âm trầm, một cỗ cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng, Hồn Lực hắn giống như như thủy triều hướng về bốn phía dũng mãnh lao tới. Sau một khắc, Tiêu Phàm con ngươi khẽ run lên, lông mày vặn thành chữ Xuyên.

- Tam Ca, ngươi làm sao? Ngươi đừng làm ta sợ.

Quan Tiểu Thất nhìn thấy bộ dáng Tiêu Phàm, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.

- Hồn Thú, mấy trăm ngàn Hồn Thú đang đến gần!

Tiêu Phàm khẽ cắn môi, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lại nhìn thấy từng mảnh từng mảnh mây đen từ phía chân trời gào thét mà tới, trong con mắt hắn nhanh chóng biến lớn.

Ngay lúc đó, cổ lâm nơi xa liên tiếp sụp đổ, từng đạo từng đạo thân ảnh khổng lồ tiến vào tầm mắt Tiêu Phàm.

Vẻn vẹn phát ra khí tức liền khiến Tiêu Phàm cùng Quan Tiểu Thất hãi hùng khiếp vía một trận.

Hồn Lực Tiêu Phàm thô liếc sơ một cái, những Hồn Thú này nhiều đến hàng trăm, đại bộ phận đều là tu vi Chiến Hoàng cảnh trở lên, còn có trên trăm đầu Chiến Đế cảnh, thậm chí có mấy đầu khiến Tiêu Phàm có áp lực thật lớn.

Rất hiển nhiên, đó là Hồn Thú Bát Giai đỉnh phong, cũng chỉ có Bát Giai đỉnh phong mới có thể khiến Tiêu Phàm cảm nhận được nguy hiểm.

Về phần Cửu Giai Hồn Thú thì Tiêu Phàm không dám tưởng tượng, hơn nữa lấy thực lực hắn cũng không cảm ứng được Cửu Giai Hồn Thú tồn tại, hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hi vọng trong này không có Cửu Giai Hồn Thú, bằng không, bọn hắn đều sẽ chết ở chỗ này.

- Tiểu Thất, Sở Phiền, các ngươi thủ hộ Lão Nhị, ta và Ám Dực ngăn trở bọn chúng.

Tiêu Phàm trầm giọng nói, ngữ khí không cho phép phủ định.

Những Hồn Thú này có thể so sánh lúc hắn ở Vô Song Thánh Thành g**t ch*t gần một vạn người khó hơn rất nhiều, hơn nữa Bàn Tử đang ở thời khắc mấu chốt đột phá, không cho phép có bất kỳ sơ hở nào.

- Được.

Lần này, Quan Tiểu Thất không chút do dự gật đầu, Hồn Lực cung đã sẵn sàng đón quân địch.

- Ta muốn 1 vạn Cực Phẩm Hồn Thạch.

Sở Phiền vũ động nắm đấm nhỏ.

- Lúc về cho ngươi, nơi này không mở Hồn Giới ra được.

Quan Tiểu Thất tức giận trừng Sở Phiền một cái. Sở Phiền le lưỡi, sau đó thần sắc cũng ngưng trọng.

- Công Tôn Dạ, những Hồn Thú này là ngươi đưa tới?

Tiêu Phàm con ngươi sắc bén bỗng nhiên nhìn về phía Công Tôn Dạ nơi xa nói, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.

Bởi vì thời điểm những Hồn Thú đó đang đến gần Công Tôn Dạ vậy mà tự động tránh, tựa như căn bản không cảm ứng được hắn tồn tại, loại năng lực này cũng quá kỳ lạ.

Công Tôn Dạ thực lực có lẽ không làm sao, nhưng loại năng lực này quá mức quỷ dị, nếu như là tại nơi Hồn Thú hoành hành, hắn há không phải vô địch?

Nghĩ vậy, Tiêu Phàm trong lòng có chút hối hận, sớm biết rõ liền không nên cho Công Tôn Dạ cơ hội, nên trực tiếp giết hắn.

- Tiêu Phàm, đây chính là hậu quả ngươi đối địch với ta, là ngươi bức ta làm như vậy.

Thần sắc Công Tôn Dạ băng lãnh, khóe miệng lộ ra một vòng cười tà:

- Ngươi có phải đang hối hận vừa nãy không giết ta hay không, đáng tiếc, trên đời này không có thuốc chữa hối hận.

- Công tử, ta nhớ kỹ giống như có một loại Chiến Hồn có thể khu động Hồn Thú.

Lúc này, Ám Dực một mực trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!