Nghe thấy Lôi Hạo nói, Vân Tranh tự nhiên minh bạch, có mấy lời không phải hắn có thể nghe được, lấy ra một viên bạch sắc Đan Dược đưa cho Lôi Hạo, nói:
- Lôi thiếu gia, đây là Thất Phẩm Sinh Cốt Đan, sau ba canh giờ tổn thương chân ngươi liền có thể khỏi hẳn.
- Đa tạ Vân Dược Sư.
Đối với Luyện Dược Sư, Lôi Hạo vẫn là bảo trì tôn trọng tối thiểu nhất, một ngụm nuốt vào Sinh Cốt Đan.
- Đã như vậy, Vân mỗ cáo từ.
Vân Tranh rất thức thời nói ra, sau đó rời khỏi đại sảnh.
- Quản gia, tiễn Vân Dược Sư.
Lôi Cô Vân nói ra, Thất Phẩm Sinh Cốt Đan mặc dù không phải quý giá, nhưng tốt xấu cũng không thể để cho đối phương chịu thiệt thòi.
Lúc Vân Tranh rời đi, bên trong đại sảnh liền chỉ còn lại Lôi Hạo, Lôi Cô Vân cùng Lôi Cửu.
- Hạo Nhi, rốt cuộc là ai tổn thương ngươi?
Lôi Cửu biết rõ sự tình cũng không phải là đơn giản như vậy, bằng không Lôi Hạo cũng sẽ không đẩy Vân Tranh đi.
- Một kẻ gọi Tiêu Phàm từ bên ngoài đến.
Lôi Hạo nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta hoài nghi, hắn là người Cổ Tộc.
- Cổ Tộc Ẩn Thế?
Lôi Cửu cùng Lôi Cô Vân hai người đồng thời biến sắc, đừng nhìn Lôi gia cao cao tại thượng, nhưng cùng Cổ Tộc Ẩn Thế so sánh lại không tính là gì.
- Sự tình là như thế này.
Lôi Hạo trịnh trọng gật gật đầu, đem sự tình trước đó nói một lần, hai người Lôi Cửu cùng Lôi Cô Vân cau mày.
Sau nửa ngày, Lôi Hạo mới đem chân tướng sự tình giảng rõ ràng, Lôi Cô Vân lại không có sát khí trước đó, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc vô cùng, nhìn về phía Lôi Cửu nói:
- Đại Trưởng Lão, ngươi thấy thế nào?
- Ẩn Thế Cổ Tộc mặc dù có không ít, nhưng chưa từng nghe thấy Tiêu gia.
Lôi Cửu tay phải xoa cằm trầm ngâm nói:
- Đương nhiên, nếu như hắn dùng tên giả vậy liền nói thông được.
- Cùng là Chiến Đế cảnh có thể chiến thắng Hạo Nhi, xác thực rất có thể là người Cổ Tộc Ẩn Thế, đương nhiên, không được bài trừ Công Tôn Võ cùng Tiêu Phàm cùng một chỗ diễn một tuồng kịch.
Lôi Cô Vân cũng gật đầu.
Lập tức lời nói xoay chuyển, trầm giọng nói:
- Bất quá, người Lôi gia ta cũng không phải dễ bị khi dễ như vậy, coi như hắn là người Cổ Tộc, chúng ta cố nhiên không thể trắng trợn giết hắn, nhưng vụng trộm gạt bỏ hắn lại dễ như trở bàn tay.
- Sự tình không đơn giản như vậy.
Lôi Cửu lắc lắc đầu nói:
- Đối phương nếu dám đả thương Hạo Nhi, như thế nào lại không có thứ ỷ vào? Coi như không có ỷ vào, chúng ta nếu giết hắn, thương thế Hạo Nhi thì sao?
- Vân Tranh chỉ là một Thất Phẩm Luyện Dược Sư, hắn nói chuyện cũng có thể tin?
Lôi Cô Vân khinh thường nói.
- Gia chủ, nếu không như vậy đi, chúng ta trước tìm một Bát Phẩm Luyện Dược Sư nhìn thương thế Hạo Nhi, nếu như có thể chữa cho tốt Hạo Nhi, chúng ta xuất thủ cũng không muộn.
Lôi Cửu nghĩ biện pháp điều hoà.
Lôi Cô Vân trầm ngâm một trận, nhìn về phía Lôi Hạo, Lôi Hạo gật đầu nói:
- Cha, Đại Trưởng Lão nói không sai, Công Tôn Võ không giống như là đang làm giả, hơn nữa Tiêu Phàm một phương giết tầm mười người Công Tôn gia tộc, Lôi gia cùng Công Tôn gia tộc vốn là liên minh, bọn hắn không cần thiết lừa gạt chúng ta.
- Vậy liền dựa theo Đại Trưởng Lão nói.
Lôi Cô Vân bất đắc dĩ, đành phải tán đồng quyết định hai người.
- Đúng rồi, cha.
Lôi Hạo đột nhiên lại nói:
- Chúng ta có thể đi hỏi thăm Công Tôn Võ, hắn nếu e ngại Tiêu Phàm như thế, hẳn là biết rõ thân phận Tiêu Phàm.