Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Phù phù!

Lôi Hạo hai đầu gối dập đầu trên đất, thanh âm không lớn, lại giống như một tiếng sấm vang vọng bên tai tất cả mọi người, đám người đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Đây chính là Lôi Hạo đó, ai có thể khiến hắn quỳ xuống trước mặt mọi người chứ, càng không cần phải nói là ép được hắn quỳ xuống!

Nhưng mà hiện tại, lại thực sự có người khiến hắn quỳ xuống. Trước đó, phần lớn người đều coi là Tiêu Phàm hẳn phải chết, ai mà nghĩ đến, Tiêu Phàm lại có thể chiến thắng Lôi Hạo chứ?

Giết một người dễ dàng, khiến một người chịu nhục lại rất khó. Huống chi người quỳ lại là Lôi Hạo, có thể thấy thực lực Tiêu Phàm đáng sợ.

Hai mắt Lôi Hạo vằn vện tia máu, đỏ bừng lên, mặt dữ tợn nhìn Tiêu Phàm. Hắn lớn như vậy, còn chưa bao giờ có người khiến hắn phải quỳ xuống, đây quả thực là vết nhục cả đời này của hắn.

Hắn run rẩy, muốn đứng dậy một lần nữa, nhưng mà lại có một cỗ áp lực thật lớn rơi trên người hắn, giống như cả một dãy núi, không mảy may rung chuyển được.

Nếu ta muốn ngươi sống, ngươi muốn chết còn khó!

Lời Tiêu Phàm vang vọng thật lâu trong đầu hắn. Lúc vừa mới nghe được câu này, Lôi Hạo khinh thường cỡ nào, đến hiện tại Lôi Hạo mới phát hiện, bản thân thực quá khinh thường Tiêu Phàm.

Đám người trợn mắt há mồm nhìn màn này, trong lòng rung động kịch liệt, cuối cùng con ngươi tất cả mọi người tất cả đều rơi vào trên người thanh niên cao gầy mặc áo đen.

- Không thể nào, ngươi làm sao có thể mạnh như vậy!

Công Tôn Lôi bị dọa đến ngã ngồi trên mặt đất, thần sắc sợ hãi đến cực điểm, đầu lắc như trống.

Thân ảnh không được cao lớn kia, ở trong mắt Công Tôn Lôi liền biến thành vô cùng cao lớn.

Nhưng mà, Tiêu Phàm còn không thèm liếc hắn một cái. Đúng lúc này, nơi xa truyền đến mấy tiếng kêu thảm, mười người Công Tôn Lôi mang đến, chỉ có tu sĩ Chiến Đế trung kỳ còn sống, những người khác toàn bộ bỏ mạng, bị Tiểu Kim cùng Tiểu Minh nghiền sát.

Lúc này, ánh mắt Tiêu Phàm lúc này mới chuyển hướng đến Lôi Hạo quỳ trên mặt đất, trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo, cười lạnh nói:

- Tha cho ta một mạng? Đem hai Hồn Thú Cửu Giai ban cho ta? Xem ra, thực lực ngươi không ra hồn, tát tay cũng không tệ.

Tiêu Phàm thanh âm không lớn, nhưng tu sĩ ở đây đều nghe được từng câu từng chữ. Tất cả mọi người câm như hến, đến thở mạnh cũng không dám.

Bọn hắn không cho rằng thực lực Lôi Hạo yếu, hắn nắm giữ Cửu Phẩm Chiến Hồn Hạo Nhật Kim Luân, lĩnh ngộ hai loại Ý Chí, tu vi Chiến Đế cảnh sơ kỳ, tìm khắp Thánh Thành cũng không có mấy người có thể so sánh.

Nếu như thực lực hắn còn không tốt, thế hệ trẻ tuổi của tòa thánh thành này có mấy người lọt vào mắt Tiêu Phàm đây?

Có điều vừa nghĩ tới thực lực bá đạo của Tiêu Phàm, tu sĩ Thánh Thành quả thực một cái rắm cũng không dám thả, ngược lại là trong lòng tu sĩ Cửu Đại Đế Triều có chút cười trên nỗi đau của người khác.

- Thánh Thành Bát Tuấn? Lôi gia Thiếu Chủ? Những hào quang này, có vẻ như cũng không cứu được mạng ngươi!

Thanh âm Tiêu Phàm tiếp tục vang lên, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, trong bàn tay đột nhiên xuất hiện ba cây kim châm.

- Chẳng lẽ hắn muốn giết Lôi Hạo sao?

Đám người thấy thế, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.

Đánh bại Lôi Hạo có lẽ không tính là gì, nhưng nếu như giết hắn, kết quả liền hoàn toàn không giống nhau. Lôi Hạo thế nhưng là người thừa kế Gia Chủ Lôi gia, hắn mà chết, Lôi gia khẳng định sẽ không bỏ qua.

- Dừng tay!

Đột nhiên, trong đám người truyền đến một tiếng quát như sấm, nhìn lại theo tiếng kêu, chỉ thấy một thanh niên tử bào đạp không mà tới.
 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!