Công Tôn Lôi bay ngược ra, rất nhiều người một mặt mơ hồ, không biết phát sinh chuyện gì. Khi thấy động tác của Tiêu Phàm, rất nhiều người mới hồi phục lại tinh thần.
Một bàn tay bất thình lình không chỉ đánh tất cả tu sĩ chung quanh, ngay cả Lôi Hạo cũng bị đánh suýt ngất xỉu, sắc mặt trầm xuống nhìn Tiêu Phàm.
Đắc tội mình thì cũng thôi, lại còn dám ngay trước mặt nhiều người như vậy tát tai Công Tôn Lôi ta?
Thực lực Công Tôn Lôi mặc dù không ra sao, nhưng thân phận hắn lại không đơn giản, hắn là thành quả thông gia giữa Gia tộc Công Tôn cùng Lôi gia, các trưởng bối hai đại gia tộc đều vô cùng cưng chiều hắn.
Một bàn tay này của ngươi đánh xuống, đoán chừng sẽ không xong với Công Tôn Lôi.
- A ~ Tiêu Phàm, ngươi còn dám động thủ với ta!
Thanh âm gầm thét từ trong bụi bặm truyền ra, phá vỡ yên tĩnh. Công Tôn Lôi dữ tợn ôm lấy mặt, phẫn nộ nhìn chằm chằm Tiêu Phàm.
Khó trách Công Tôn Lôi nổi giận như thế, lần trước tại Ly Hỏa Đế Đô bị Tiêu Phàm tát một phát cũng liền thôi, dù sao bản thân ở lâu dài tại Vô Song Thánh Thành, không ai biết rõ chuyện ở Ly Hỏa Đế Đô.
Nhưng mà hiện tại, Tiêu Phàm dám ngay trước mặt nhiều người Vô Song Thánh Thành như vậy cho hắn một cái tát, hắn về sau làm sao có thể nhìn mặt ai?
- Là ngươi ăn đòn còn chưa đủ!
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, đáng tiếc nơi này là Vô Song Thánh Thành, nếu đổi lại là Ly Hỏa Đế Đô, vậy lần này khả năng liền không chỉ là bị ăn một tát như vậy.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Công Tôn Lôi giận dữ, vung tay phải lên nói:
- Giết hắn cho ta!
Vừa dứt lời, mười đạo thân ảnh sau lưng Công Tôn Lôi lách mình ra, đánh về Tiêu Phàm.
- Hô hô!
Chỉ một thoáng, Bàn Tử, Quan Tiểu Thất, Tiểu Kim, Tiểu Minh, Lâu Ngạo Thiên, Sở Khinh Cuồng cùng Vân Khê tất cả đều xuất hiện ở bên người Tiêu Phàm, chuẩn bị tư thế xuất thủ đánh nhau.
Trong đám người, còn có một thân ảnh váy trắng tịnh lệ xông ra, đó là một thiếu nữ che mặt, cũng xuất hiện ở bên người Tiêu Phàm. Thiếu nữ không phải ai khác, chính là Long Vũ.
Tiêu Phàm cau mày một cái, hắn không nghĩ tới Long Vũ vậy mà cũng không chút do dự đứng về phía hắn.
Trong lúc nhất thời, phía Tiêu Phàm cũng có chín người, so về số người cũng không thua thiệt, đương nhiên, nếu là luận thực lực, bên Tiêu Phàm tuyệt đối có thể nghiền ép bên Công Tôn Lôi.
Mười người phía Công Tôn Lôi cảm nhận được khí thế phát ra trên người đám người cạnh Tiêu Phàm, liền vội vàng ngừng lại, có chút do dự.
- Còn ngây ra đó làm gì, giết bọn hắn.
Công Tôn Lôi hoàn toàn nổi giận, bản thân dù sao cũng là người gia tộc Công Tôn, làm sao có thể bị một vài người từ bên ngoài đến trấn áp.
- Các ngươi đều lui ra phía sau!
Ánh mắt Tiêu Phàm đảo qua đám người sau lưng, thần sắc vô cùng bình tĩnh. Hắn đã chuẩn bị xuất thủ đánh một trận lớn.
Mười người đối diện kia, mạnh nhất cũng chỉ là Chiến Đế trung kỳ, còn có năm tu sĩ Chiến Hoàng cảnh, hắn tất nhiên không sợ.
Một khi xuất thủ, nhất định là có người chết. Dù sao nếu đắc tội gia tộc Công Tôn, khiến Gia tộc Công Tôn ghi hận bọn Bàn Tử, không bằng một mình hắn gánh chịu.
- Lão Tam!
Bàn Tử sắc mặt trầm xuống, hắn tất nhiên tin tưởng thực lực Tiêu Phàm, nhưng hắn không muốn việc gì Tiêu Phàm cũng chống đỡ một mình.
Qua mấy ngày này, hắn không cách nào giúp được Tiêu Phàm, ngược lại luôn liên lụy Tiêu Phàm. Với tư cách huynh đệ, trong lòng Bàn Tử vô cùng hổ thẹn.
- Lui ra sau!
Tiêu Phàm ngữ khí lạnh lùng, thái độ vô cùng kiên quyết, căn bản không cho bọn Bàn Tử cơ hội phản bác.