Ta tin tưởng ngươi!
Vân Khê nói vô cùng khẳng khái, không giống làm bộ, trên mặt Tiêu Phàm rốt cục cũng lộ ra tiếu dung, nói:
- Ngươi sẽ không hối hận vì quyết định hôm nay của mình.
Chỉ cần Vân Khê nói một chữ "Không", Tiêu Phàm tuyệt đối sẽ không chút do dự rời đi, đối với người không tin mình, cần gì phải cứu hắn chứ?
Vân Khê cười khổ một tiếng, trong lúc nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, một lúc lâu sau mới nói:
- Ngươi thật sự có thể chữa khỏi vết thương của ta?
- Tất nhiên.
Tiêu Phàm không chút do dự gật gật đầu, đột nhiên thần sắc nghiêm lại, nói:
- Trước đó, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, đương nhiên, ngươi có thể không trả lời.
- Công Tử mời nói.
Vân Khê ánh mắt lóe lên một cái, vẫn nói.
- Ngươi rốt cuộc có thù hận gì với Công Tôn Lôi?
Tiêu Phàm hỏi.
Nghe được ba chữ Công Tôn Lôi, Vân Khê trong mắt lóe lên sát khí, nhìn Vân Phán Nhi bên cạnh nói:
- Một tháng trước, ta vẫn còn là người của Chiến Hồn Điện, tu vi cũng là Chiến Đế cảnh, ta cũng không biết Công Tôn Lôi.
- A?
Tiêu Phàm có chút ngoài ý muốn, không biết Công Tôn Lôi, vậy vì sao Công Tôn Lôi muốn làm khó hắn chứ, nhưng mà Tiêu Phàm biết Vân Khê không cần phải nói dối.
- Ba tháng trước lúc ta đột phá Chiến Đế cảnh, Công Tôn gia tộc đã từng mời ta gia nhập, mời chào ta với chức Khách Khanh Trưởng Lão, bị ta cự tuyệt, lúc ấy Công Tôn gia tộc cũng không hề lộ ra vẻ ghi thù gì cả.
Vân Khê lạnh lùng nói, trên người sát khí lan tỏa, tựa như lâm vào bên trong hồi ức.
- Tận đến một tháng trước, thiên tài của Công Tôn gia tộc Công Tôn Dạ tìm tới ta, nói hắn biết rõ cách chữa trị cho Phán Nhi, chỉ cần tìm được Cửu Phẩm Xích Huyết Thần Long Thảo, liền có thể chữa khỏi bệnh.
- Cửu Phẩm Xích Huyết Thần Long Thảo? Đây không phải là loại Linh Thảo chỉ sinh trưởng ở Bạo Loạn Chi Hải sao?
Vân Phán Nhi vẫn luôn trầm mặc đột nhiên cả kinh kêu lên, tay phải che miệng, nước mắt trào ra.
Nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy của Vân Khê, Vân Phán Nhi sao có thể không biết, Vân Khê sở dĩ thụ thương là vì cứu muội muội là nàng đây.
- Bạo Loạn Chi Hải là chỗ như thế nào?
Tiêu Phàm cau mày một cái, mặc dù hắn không biết Bạo Loạn Chi Hải là chỗ nào, nhưng hắn biết nơi đây chắc chắn vô cùng nguy hiểm, bằng không Vân Phán Nhi cũng sẽ không kinh ngạc như thế.
- Bạo Loạn Chi Hải là một chỗ cổ địa thiên địa linh khí bạo loạn, đồng thời cũng là cấm khu của Chiến Đế cảnh, nơi đó Bát Giai Hồn Thú hoành hành, sát phạt quả đoán, vô cùng huyết tinh, cấm chỉ tu sĩ nhân loại bước vào.
Vân Khê hít sâu một cái nói.
Sau đó lại bổ sung một câu:
- Nhưng nơi đó linh khí phong phú, có đủ loại Linh Thảo, thậm chí có thể làm cho Chiến Hồn Biến Dị, rất nhiều Chiến Hoàng cảnh thế hệ trước tự biết tuổi thọ không nhiều, sẽ đi vào đó tìm vận may.
Tiêu Phàm nghe vậy, trong lòng khẽ run lên, trong đầu nhớ kỹ nơi gọi là Bạo Loạn Chi Hải này, lại hỏi:
- Ngươi bị thương ở Bạo Loạn Chi Hải?
- Không sai, lúc ấy ở Bạo Loạn Chi Hải gặp phải nguy hiểm, Công Tôn Dạ uy h**p ta, chỉ cần ta gia nhập Công Tôn gia tộc, liền xuất thủ cứu ta, về sau...