Ta chỉ hỏi một chút thôi, không muốn mua!
Câu nói này của Tiêu Phàm, khiến Công Tôn Lôi đang tức giận trong lòng cảm thấy rất khó chịu, ôm ngực chỉ cảm thấy trái tim vô cùng đau đớn.
Hắn nào có ngờ tới, Tiêu Phàm hỏi nữa ngày, chỉ là vì để lừa gạt Cửu Phẩm Túy Vân Tiên Thảo, quan trọng nhất là Tiêu Phàm cuối cùng đáp lại một câu không muốn mua!
Chẳng lẽ ngươi không phải vì muốn ra mặt giúp Vân Khê sao? Chẳng nhẽ chỉ đơn giản vì Chu Túy Vân Tiên Thảo?
Công Tôn Lôi nghiến răng kèn kẹt, sát khí bao phủ, nhiệt độ đột nhiên giảm xuống mấy độ, hàn ý b*n r* bốn phía.
Đám người khẽ run lên, không khỏi lui ra sau mấy bước, sợ bị Công Tôn Lôi đánh lây.
Nhưng mà, khóe miệng Tiêu Phàm lại giương lên, liếc mắt nhìn Công Tôn Lôi, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Vân Khê, trong bàn tay đột nhiên xuất hiện một đoạn rễ cây tử sắc.
- Tử Đan Tham?
Vân Khê thấy thế, thiếu chút nữa thì nhào lên, trong mắt lóe lên tia sáng.
Vừa rồi tất cả những hành động của Tiêu Phàm đều rơi vào trong mắt hắn, hắn biết Tiêu Phàm trêu đùa Công Tôn Lôi chỉ là giả, trợ giúp mình mới là thực, Vân Khê trong lòng có chút cảm kích.
- Ta mặc dù không biết ngươi muốn Tử Đan Tham làm gì, nhưng thứ này không chữa trị được Chiến Hồn, nhiều nhất cũng chỉ bổ sung thêm chút huyết khí mà thôi.
Tiêu Phàm nói ra, nhìn chằm chằm tia sáng lóe lên trong mắt Vân Khê.
- Chỉ cần ngươi đem một nửa Tử Đan Tham cho ta, từ nay về sau mạng này của ta đều là của ngươi.
Vân Khê hít sâu một cái nhìn Tiêu Phàm nói.
- Ta muốn mạng ngươi để làm gì?
Nghe vậy, Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, nghĩ cũng không thèm nghĩ liền vung tay, đem đoạn Tử Đan Tham ném cho Vân
Khê, nói:
- Nhưng ta có quyền được biết rõ đoạn Tử Đan Tham này dùng để làm gì.
Tiêu Phàm tất nhiên liếc mắt liền nhìn ra vấn đề của Vân Khê, giống như mọi người nói trước đó, Chiến Hồn của Vân Khê bị thương, tu vi rơi xuống Chiến Tông cảnh đỉnh phong, việc này quả thật không phải là giả.
Nhưng mà điều này chỉ là một trong số đó mà thôi, người bình thường Chiến Hồn bị thương, tu vi cũng sẽ không rớt xuống nhanh như vậy, Vân Khê sở dĩ có tình trạng như vậy, hẳn là vì bản thân hắn xảy ra vấn đề.
Vấn đề này, đối với người bình thường mà nói, sẽ là tai nạn, chỉ là đối với Vân Khê mà nói, có lẽ là một lần kỳ ngộ.
Thân là Luyện Dược Sư, Tiêu Phàm cực kì tự tin tưởng vào luyện dược chi thuật cùng y thuật của mình, chỉ dựa vào một gốc Tử Đan Tham, không có khả năng chữa khỏi cho Vân Khê.
Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ Chiến Hồn của Mạc Thiên Nhai bị thương khiến Tiêu Phàm bó tay ra, hắn còn chưa gặp phải vấn đề gì không giải quyết được.
Sở dĩ nguyện ý đem một nửa Tử Đan Tham còn lại cho người ta, cũng là bởi vì Tiêu Phàm cực kì có hứng thú với vấn đề của Vân Khê, bởi vì hắn cũng chỉ nhìn ra tình huống đại khái mà thôi.
Tiêu Phàm đột phá Chiến Đế cảnh, mặc dù còn chưa luyện chế thành công Bát Phẩm Đan Dược, nhưng Tiêu Phàm lại rất tin tưởng vào trình độ luyện dược của mình, vấn đề có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú đã không còn nhiều.
Nghe thấy lời nói của Tiêu Phàm, Vân Khê có chút do dự, ánh mắt phức tạp, đúng lúc này, giọng nói của Tiêu Phàm tiếp tục vang lên:
- Ta cũng là một Luyện Dược Sư, có lẽ ta có thể giúp ngươi.
- Ha ha, Tiêu Phàm, chỉ dựa vào thuật chế thuốc mèo cào của ngươi, chẳng lẽ còn có thể cứu được Vân Khê và muội muội của hắn?
Vân Khê còn chưa mở miệng, Công Tôn Lôi ở bên cạnh lại là ngửa mặt lên trời cười ha hả, trong tiếng cười đều là ý châm chọc.
- Nghe nói muội muội Vân Khê bị một loại quái bệnh, sinh mệnh vẫn luôn rất yếu ớt, nếu như không phải dùng dược lực duy trì, đoán chừng đã sớm táng mệnh.
- Việc này ta biết, lúc Vân Khê còn chưa bị thương, từng đi tìm Bát Phẩm Luyện Dược Sư của Luyện Dược Sư Công Hội đến xem qua, không ai có thể chữa khỏi loại kia quái bệnh kia, cuối cùng cũng cứ như vậy cho qua.
- Không chỉ đơn giản như vậy, những Luyện Dược Sư không phải không phát hiện được gì, dùng linh dược bổ sung huyết khí để duy trì sinh mệnh của muội muội Vân Khê chính là cách mà đám Luyện Dược Sư kia nói cho Vân Khê, hơn nữa, Vân Khê sở dĩ bị thương, nghe nói cũng là vì tìm kiếm linh dược duy trì tính mệnh cho muội muội của hắn.