- Hỏa Hoàng, xảy ra chuyện gì?
Tiêu Phàm mở hai mắt nhìn bốn phía, lại phát hiện hư ảnh Chiến Hồn Điện đã biến mất, tu sĩbốn phía cũng chuẩn bị rời đi.
Hỏa Hoàng tức giận liếc Tiêu Phàm, chậm chạp nói:
- Sơ tuyển đã kết thúc.
- Nhanh như vậy?
Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, tâm thần bản thân vừa đắm chìm trong bên trong Hồn Hải, có vẻ như không qua bao lâu, làm sao nhanh như vậy đã kết thúc.
Bất quá khi hắn nhìn bốn phía, Tiêu Phàm biết Hỏa Hoàng không có nói dối, hơn nữa Hỏa Hoàng cũng căn bản không cần lừa gạt hắn.
- Ngươi vừa nhập định thì đã qua hơn một canh giờ.
Hỏa Hoàng gật gật đầu nói.
- Một canh giờ?
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc, lúc này lại nhìn về phía đám người cười hỏi:
- Mọi người thành tích thế nào?
- Đại Ly 54 người, toàn bộ thông qua sơ tuyển, Sở Khinh Cuồng, Lâu Ngạo Thiên kiên trì hơn nửa canh giờ, còn kém thời gian nửa chén trà nhỏ thì đầy một canh giờ, bốn người khác xem như thiên tài cấp độ ba.
Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Đế Triều Trì Thu Tuyết, Đế Triều Lôi Thương Hải cùng Đại Càn Đế Triều Công Tôn Kiếm, vừa lúc kiên trì một canh giờ, bốn người xem như thiên tài cấp độ hai.
Hỏa Hoàng nói ra, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Tu sĩ Đại Ly cũng là một mặt tự hào, Đại Ly Đế Triều tham gia Nam Vực Đại Bỉ nhân số mặc dù ít nhất, nhưng thành tích này lại rõ như ban ngày.
Một khắc khảo hạch kết thúc kia, Bát Đại Đế Triều khác rốt cuộc không ai dám khiêu khích Đại Ly Đế Triều.
- A, thiên tài cấp độ một là ai?
Ánh mắt Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bàn Tử thức tỉnh Chiến Tộc Huyết Mạch, chiến ý trùng thiên, Ý Chí cường đại biết bao, làm sao mới kiên trì một canh giờ?
Hơn nữa, Tiêu Phàm còn từ trong lời nói Hỏa Hoàng nghe ra một tầng ý tứ khác, chính là Bàn Tử còn không tính thiên tài cấp một.
Nếu như ngay cả Bàn Tử cũng không tính là cấp một thì người nào có tư cách tính là tầng thứ nhất a?
- Tam Ca, là ta, còn có Đại Long Đế Triều Long Vũ.
Không đợi Hỏa Hoàng mở miệng, Quan Tiểu Thất một bên đột nhiên nhếch miệng cười nói.
- Ngươi?
Tiêu Phàm kinh ngạc, bất quá rất nhanh liền thoải mái, Quan Tiểu Thất có một khỏa Xích Tử Chi Tâm, nếu như vẻn vẹn chỉ là khảo nghiệm Ý Chí mà nói, cái Huyễn Cảnh này có lẽ thật đúng là khó mà làm gì được hắn.
Mặt khác, Long Vũ cũng ở trong dự kiến Tiêu Phàm, Long Vũ thức tỉnh Băng Tộc Huyết Mạch, Băng Tộc mặc dù lãnh huyết vô tình, nhưng cũng là hạng người Ý Chí cứng cỏi.
- Đúng vậy, ta kiên trì hai canh giờ, đáng tiếc vẫn là so ra kém Long Vũ, nàng kiên trì nhiều hơn hai canh giờ một chút.
Quan Tiểu Thất thở dài một hơi, không có đạt được hạng nhất khiến hắn có chút khó chịu.
- Được tiện nghi còn khoe mẽ.
Tiêu Phàm bĩu môi nói.
- Lão Tam, ngươi kiên trì bao lâu?
Bàn Tử hỏi, thời điểm hắn đi ra liền đã nhìn thấy Tiêu Phàm đứng ở đó, lúc ấy Bàn Tử thập phần không tin, Tiêu Phàm là một tên b**n th** mà, mình ở bên trong Huyễn Cảnh đều có thể kiên trì một canh giờ, huống chi là Tiêu Phàm.
- Ta à, thời gian một nén nhang.
Tiêu Phàm nhún nhún vai nói.
- Một nén nhang?
Đám người trăm miệng một lời kêu lên, hiển nhiên không tin Tiêu Phàm.
- Được rồi, tất cả mọi người yên tĩnh một chút.
Đột nhiên, thanh âm Hỏa Hoàng vang lên, trong lòng hắn rõ ràng, Tiêu Phàm là bị Chiến Hồn Điện đá ra, may mắn là Tiêu Phàm cũng coi như thông qua khảo nghiệm.
Sau đó con ngươi hắn liếc nhìn một đám tu sĩ Đại Ly, nói:
- Từ mai, các ngươi muốn tiến về Vô Song Thánh Thành, đường về sau phải dựa vào bản thân các ngươi, buổi trưa hôm nay mọi người đúng giờ tập hợp ở chỗ này tiến về Vô Song Thánh Thành, hôm nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt.
- Vâng, Hỏa Hoàng tiền bối.