Nhìn thấy trong mắt Long Vũ hiện ra lệ quang, trong lòng Tiêu Phàm xúc động một trận, có chút cảm động, có điều cũng vẻn vẹn chỉ là cảm động mà thôi.
Long Thần ở một bên hoàn toàn không nỡ nhìn nữa, tâm của muội muội, đoán chừng đúng là đã rơi vào trên người Tiêu Phàm, đáng tiếc, nàng hữu tình, chàng vô ý.
Tiêu Phàm đến vấn đề của Long Vũ còn có thể giải quyết, còn phải sợ Thiên Hương Bà Bà dùng độc sao?
- Khụ khụ, ta không sao.
Nhìn thấy ánh mắt Long Thần, Tiêu Phàm cũng không có ý tiếp tục giả bộ, dù sao Thiên Hương Bà Bà lão yêu bà kia cũng đứng yên tại chỗ.
- Ngươi, ngươi sao? Không sao thì tốt, không sao thì tốt.
Long Vũ trong nháy mắt nín khóc mỉm cười, hỉ nộ ái ố hiện ra ngay trong một cái chớp mắt.
- Aiz, cơ trí trước kia của Cửu Muội đi đâu rồi?
Trong lòng Long Thần khe khẽ thở dài. Nếu như Tiêu Phàm có chút ý tứ đối với Long Vũ, hắn cũng không cảm thấy sao, mấu chốt là trong lòng Tiêu Phàm không hề có Long Vũ.
Điểm này ai cũng có thể nhìn ra, chỉ có bản thân Long Vũ là không biết.
- Tiêu Phàm, ngươi tại sao lại không trúng độc?
Trên bầu trời, Thiên Hương Bà Bà kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm nói, đây chính là độc dược Thất Phẩm đỉnh phong, vậy mà Tiêu Phàm điềm nhiên như không có việc gì.
- Ngươi nói Vọng Đoạn Thu Tràng Lộ kia sao?
Tiêu Phàm mặt coi thường, chỉ cần hắn có thể phát hiện độc dược đủ sớm, hắn sẽ thật không để vài mắt.
Ngay lúc U Linh Chiến Hồn luyện hóa độc dược kia, Tiêu Phàm liền biết rõ tên độc dược.
- Ngươi làm sao biết là Vọng Đoạn Thu Tràng Lộ?
Thiên Hương Bà Bà càng thêm chấn kinh, chính nàng cũng không có khả năng trong nháy mắt phân biệt ra được tên của độc dược Thất Phẩm.
- Bởi vì ta cũng là Luyện Dược Sư.
Khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên, trong mắt lộ ra vẻ tự tin. Đối với luyện dược chi thuật cùng y thuật, Tiêu Phàm tự tin đối với thực lực bản thân.
- Tiêu Phàm, ngươi rốt cục thừa nhận, ngươi chính là Huyền Hoàng?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm đột ngột vang lên, ngay sau đó, vô số bó đuốc thắp sáng trời cao.
Bầu trời đêm lập tức sáng tỏ như ban ngày, trong ánh mắt kinh ngạc của đám người, lít nha lít nhít thanh âm thoáng hiện, vây chật mảnh bầu trời đêm này như nêm cối.
- Hoa Thiên Bảo!
Long Thần cùng Long Vũ lập tức khẩn trương lên, sát cơ lộ ra.
Mối thù diệt tộc, thù giết cha, đã đủ khiến hai người diệt sát Hoa Thiên Bảo vô số lần, đáng tiếc Hoa Thiên Bảo có thực lực Chiến Đế cảnh.
Có thể liên thủ với Lôi Vân g**t ch*t Phụ Đế bọn hắn, Hoa Thiên Bảo đoán chừng không kém gì Chiến Đế trung kỳ, dù là Long Thần liên thủ với Long Vũ cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Hai người cũng không nghĩ đến Hoa Thiên Bảo lại đến nhanh như vậy, chẳng lẽ trước đó hắn vẫn âm thầm theo dõi bọn họ sao?
- Tiêu Phàm, ngươi chính là Huyền Hoàng, có phải không?
Hoa Thiên Bảo mặc một thân Long Bào, cũng có mấy phần khí chất thượng vị giả.
- Quan trọng lắm sao?
Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, trước đó hắn còn nhìn không ra tu vi Hoa Thiên Bảo, cho dù gia chủ đại gia tộc Đại Ly Đế Triều cũng chỉ là Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong mà thôi.
Nhưng mà hiện tại Tiêu Phàm có thể cảm nhận rõ được Hồn Lực ba động trên người Hoa Thiên Bảo, tuyệt đối không thua Chiến Đế trung kỳ, thậm chí có thể là hậu kỳ.