Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Sắc mặt Bàn Tử có chút khó coi nhìn Tiêu Phàm, hắn vừa mới xuất thủ, căn bản là lưu thủ không được.

- Không có việc gì.

Tiêu Phàm lắc đầu, việc này trách Bàn Tử không được, nếu như bản thân hắn đến sớm một bước cũng sẽ không cần g**t ch*t hắn.

Sau đó, ánh mắt Tiêu Phàm bỗng nhiên rơi trên người tiểu nam hài Sở Phiền:

- Tiểu thí hài, ngươi là người Sở gia?

- Ta không phải người Sở gia.

Tiểu nam hài vội vàng nói.

- Không phải người Sở gia, ngươi gọi là Sở Phiền, bọn hắn còn gọi ngươi thiếu gia?

Quan Tiểu Thất một cái tay trực tiếp quăng lên tiểu nam hài Sở Phiền.

- Cho dù trước kia là người Sở gia, hiện tại ta cũng không phải người Sở gia, ta rốt cục tự do.

Sở Phiền căn bản không có bất kỳ e ngại gì, ngược lại lộ ra một nụ cười.

Nghe nói như thế, Sở Khinh Cuồng hơi hơi động dung, hắn dường như từ trên người tiểu nam hài Sở Phiền nhìn thấy cái bóng bản thân, cũng may bản thân tốt xấu cũng coi là trưởng thành, năng lực chịu đựng cũng coi như không tệ.

Nhưng đứa trẻ này mới sáu tuổi, chẳng lẽ cũng bị gia tộc ngược đãi? Lúc này mới nghĩ trăm phương ngàn kế phải thoát khỏi Sở gia?

- Chúng ta sẽ cùng thiếu gia chơi, nhưng bên ngoài so với gia tộc của ngươi nguy hiểm hơn rất nhiều.

Quan Tiểu Thất buông Sở Phiền xuống, trực tiếp thưởng một cái bạo lật.

- Ta muốn quyết đấu với ngươi!

Sở Phiền đau oa oa khóc lớn, bên trong hai mắt phấn nộn chảy ra hai hàng nước mắt.

Mặc dù hắn thực lực bất phàm, có thể xưng tiểu b**n th**, nhưng vẫn còn là con nít.

Nhìn thấy bộ dáng Sở Phiền điềm đạm đáng yêu, Quan Tiểu Thất có một loại rất lớn cảm giác tội lỗi, vội vàng nói:

- Được rồi, đừng khóc, lần sau cam đoan không đánh ngươi.

- Đại ca ca, các ngươi muốn đi nơi nào thế, ta có thể đi theo các ngươi không? Ta biết giặt quần áo nấu cơm, tinh thông mọi thứ.

Sở Phiền thuận cán bò lên trên, một mặt cầu khẩn nhìn Quan Tiểu Thất.

Quan Tiểu Thất có chút không đành lòng, đành phải đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm hung hăng liếc mắt Quan Tiểu Thất, trong lòng thầm mắng nói:

- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra, tiểu tử này rất khôn khéo sao?

Năm sáu tuổi có thể đem Chiến Hoàng cảnh trung kỳ một cước đạp bay, Sở Phiền làm sao có thể đơn giản.

Chủ yếu nhất là bốn người Sở Không bọn họ vẫn là Chiến Đế, bốn Chiến Đế đều bắt hắn không được cũng càng thêm chứng minh hắn bất phàm.

Nếu đổi lại những người khác, đừng nói có thực lực đáng sợ như thế, ngay cả Chiến Hồn đều còn chưa thức tỉnh đó.

- Sở Không bọn hắn đã chết, muốn tìm manh mối phụ mẫu cùng gia gia cũng chỉ có thể từ trên người Sở Phiền tìm kiếm, mang theo hắn cũng chưa chắc là chuyện xấu.

Tâm niệm chuyển động, Tiêu Phàm cuối cùng cười nhìn Sở Phiền nói:

- Về sau giặt quần áo nấu cơm, ngươi lo hết, làm không tốt, tùy thời cuốn gói rời đi.

Cũng không phải Tiêu Phàm vô tình, mà là hắn biết Sở Phiền là một nhân tinh, nếu như không đè hắn, ai biết hắn sẽ làm ra sự tình gì.

- Tạ ơn đại ca ca thu lưu.

Trên mặt Sở Phiền cười nở hoa, tròng mắt lưu chuyển, xem xét liền biết lại đánh chủ ý xấu.

- Tất cả mọi người nghe.

Cũng đúng lúc này, thanh âm Hỏa Hoàng hùng hậu vang lên:

- Chuyện hôm nay, tất cả mọi người xem như chưa từng xảy ra, nếu như bị người khác biết, chết không chỉ là bản thân các ngươi, tất cả mọi người đều phải chết!

Hỏa Hoàng mặc dù chưa từng đi qua Vô Song Thánh Thành nhưng hắn cũng biết rõ Sở gia cường đại, hôm nay bọn hắn giết bốn Chiến Đế Sở gia, nếu để cho Sở gia biết được, tất cả mọi người đều phải chết.

- Rõ.

Đám người nhao nhao gật đầu, coi như cho bọn hắn mười hai lá gan cũng không dám tuỳ tiện tiết lộ, trừ phi bọn hắn không muốn sống nữa.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!