Tiêu Phàm trở lại Thần Châm Các, lại phát hiện đám người sớm đã chờ hắn lâu ngày.
- Lão Tam!
- Tam Ca.
- Sư thúc.
Nhìn thấy Tiêu Phàm xuất hiện, Bàn Tử, Tiểu Kim, Tiểu Minh, Quan Tiểu Thất cùng Bắc Thần Phong tất cả đều chào đón, thần sắc đám người vô cùng kích động.
Nhìn thấy Bàn Tử không việc gì, trên mặt Tiêu Phàm cũng lộ ra nụ cười, một quyền đánh trên người vào Bàn Tử, cười nói: - Lão Nhị, hoan nghênh trở về.
- Yên tâm, từ nay về sau cũng sẽ không để cho các ngươi lo lắng.
Bàn Tử thoải mái cười nói, nhưng con ngươi lại vô cùng kiên định, trên mặt càng lộ ra một loại tự tin vô địch.
- Có câu nói này của ngươi thì ta yên tâm rồi.
Tiêu Phàm cười nói:
- Đúng rồi, Tiêu Thành không có chuyện gì chứ.
- Tiêu Thành tạm thời không có việc gì, bằng không ta cũng sẽ không sớm chạy về, bất quá...
Bàn Tử lắc lắc đầu nói, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc.
- Tuy nhiên làm sao?
Tiêu Phàm nghe vậy, sắc mặt khẽ hơi trầm xuống một cái.
Bàn Tử hít sâu một hơi đem sự tình phát sinh vài ngày trước giảng thuật cho Tiêu Phàm, thần sắc Tiêu Phàm biến hóa không ngừng.
- Người Đại Long Đế Triều đến giết ta? Là người Hoa gia?
Tiêu Phàm nhíu mày, tại Đại Long Đế Triều, hắn cũng chỉ dây vào Long gia và Hoa gia, Long gia đã giải quyết ân oán xong vậy cũng chỉ còn Hoa gia.
- Hẳn là Hoa gia, hai tháng trước, sự tình ngươi đang ở Đại Long Đế Đô cũng truyền đến nơi này, về sau Long gia đột nhiên bị Hoa gia hủy diệt, nghe nói Đại Long Đế Chủ chết thảm, Long Tiêu bị bắt sống, có vẻ như chỉ có Long Thần chạy trốn.
Quan Tiểu Thất chen lời nói.
- Cái gì, Long gia bị hủy diệt?
Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, trong lòng lại bổ sung một câu:
- Hẳn là bởi vì nguyên nhân Long Vũ cứu ta, thế nhưng Hoa gia không thể cường đại như thế.
- Sự tình này ta biết một chút.
Bắc Thần Phong nhìn ra nghi ngờ trong lòng Tiêu Phàm, nói:
- Hình như là Cửu Tiêu Thương Hội Lôi gia nhúng tay vào.
- Lôi gia? Lôi gia cùng Diêm La Phủ không phải vì Mộ Dung Tuyết mà tới sao?
Tiêu Phàm càng thêm nghi hoặc.
- Ta cảm thấy là trùng hợp, Lôi gia có lẽ là đặc biệt vì Mộ Dung Tuyết mà đến, nhưng cùng Hoa gia lại có quan hệ, giết ngươi cùng giết Mộ Dung Tuyết vừa lúc đụng cùng một chỗ.
Bàn Tử suy nghĩ một chút nói.
Tiêu Phàm gật đầu, cũng chỉ có giải thích sự tình này như vậy, bất quá trong lòng hắn có một loại lửa giận vô danh, ngưng tiếng nói:
- Hay cho Hoa gia, dám tìm Tiêu gia ta gây phiền phức, cũng đừng trách ta không khách khí.
- Tam Ca, thù này ta giúp ngươi báo.
Trong mắt Quan Tiểu Thất lóe lên một vòng sát quang, cười tà nói:
- Vừa mới nhận được tin tức, lần này Nam Vực Đại Bỉ sơ tuyển chính là tại Long Hoàng Đế Đô.
- A?
Con ngươi Tiêu Phàm cũng hơi sáng lên, lạnh giọng nói:
- Xem ra ta cùng Đại Long Đế Triều thật đúng là hữu duyên rồi.
- Mạc tiền bối nói, sự tình Tiêu gia ngươi không cần lo lắng, lần trước để người Hoa gia tìm tới Tiêu Thành chỉ là ngoài ý muốn, lần sau Đại Long Đế Triều cùng Diêm La Phủ đến bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Bàn Tử lại bổ sung một câu.
Nghe thấy Bàn Tử nói, bọn Quan Tiểu Thất lộ ra vẻ kinh ngạc, Diêm La Phủ chính là một trong Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ, người Tiêu gia vậy mà không để ở trong mắt?
Chỉ có Tiêu Phàm coi như bình tĩnh, bởi vì hắn biết Thần Phong Học Viện bất phàm, phải biết Nam Cung Vũ phái người đi đều áp không được Tiêu Thành, huống chi Hoa gia?