Mạc Thiên Nhai ngẩng đầu nhìn không trung, nơi xa, hai đạo thân ảnh một trắng một đen nhanh chóng tới gần, là Bạch Long cùng Hắc Hổ đã đi mà quay lại.
Sau đó dư quang lại quét tiểu viện, khiến hắn thở phào là dị tượng Huyết Mạch Bàn Tử rốt cục cũng dừng lại, cho dù bị phát hiện, đoán chừng cũng không nhìn thấy gì.
- Lại tới, các ngươi là tới chịu chết sao?
Thời khắc Bạch Long cùng Hắc Hổ tới gần, Mạc Thiên Nhai phẫn nộ quát, sát khí lập tức bạo phát ra.
Chỉ là vừa dứt lời, con ngươi Mạc Thiên Nhai liền hơi hơi rung động một cái, bởi vì sau lưng hai người lại xuất hiện một nam tử hắc bào.
Hắc bào nam tử tuổi tác cũng chỉ chừng năm mươi tuổi, nhưng khí tức Hồn Lực phát ra trên người hắn khiến Thiên Nhai đều kiêng kị không thôi.
- Chiến Đế hậu kỳ!
Mạc Thiên Nhai hít sâu một cái, hắn cũng đã từng đạt tới cảnh giới này, trong lòng tự nhiên rõ ràng.
Hắn hiện tại cũng chỉ là Chiến Đế trung kỳ mà thôi, lấy thiên phú và thực lực hắn, ngăn lại một Chiến Đế hậu kỳ tự nhiên không khó, nhưng còn có hai Chiến Đế tiền kỳ thì sao.
Nếu như bọn hắn thật muốn diệt Tiêu gia, Mạc Thiên Nhai cũng hữu tâm vô lực, không thể ngăn lại.
- A, thâm sơn cùng cốc vậy mà cũng có Chiến Đế trung kỳ?
Nam tử áo đen nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói đều là miệt thị chi ý.
- Thâm sơn cùng cốc?
Nghe được mấy chữ này, trong lòng Mạc Thiên Nhai đại khái đoán được lai lịch nam tử áo đen, chỉ có người Vô Song Thánh Thành mới có thể có loại cao tâm lý cao tại thượng này. Vô luận đi tới chỗ nào đối với bọn hắn mà nói đều là thâm sơn cùng cốc.
- Vô Song Thánh Thành có vẻ như không thể tại Nam Vực tùy ý đi lại đi, không biết ngươi là người thế lực nào?
Mạc Thiên Nhai cau mày một cái.
Hắn đã chuẩn bị toàn lực một trận chiến, nếu như ba người xuất thủ, hắn nhất kích tất sát hai Chiến Đế sơ kỳ, không cho bọn hắn cơ hội ứng phó Tiêu gia.
Nghe được Mạc Thiên Nhai nói, người áo đen hai mắt khẽ híp một cái, nói:
- Lão đầu, ngươi có thể nhìn ra thân phận ta, nói rõ ngươi cũng có mấy phần nhãn lực, thần phục ta, ta không giết ngươi, như thế nào?
- Ngu xuẩn, cũng chỉ người Thánh Thành một dáng bộ lão tử thiên hạ đệ nhất, nhận ra thân phận ngươi rất khó sao? Còn thần phục ngươi?
Mạc Thiên Nhai bị hắc y nhân chọc cười.
Khóe miệng hai người Bạch Long cùng Hắc Hổ có chút co lại, lão gia hỏa thật đúng là tự tìm cái chết, cũng dám chọc giận vị đại nhân này.
Bất quá, bọn hắn cũng tán thành Mạc Thiên Nhai nói, người Thánh Thành tự cao cao quý, nhưng ở trong mắt người bên ngoài Thánh Thành cũng không gì hơn cái này.
Đại gia tộc Thánh Thành chính là đóa hoa bên trong nhà ấm, chịu không được sáng chói, đương nhiên cũng không thể không thừa nhận, luận Võ Đạo thiên phú, thiên tài Thánh Thành xác thực không phải người bình thường có thể so sánh.
- Lão bất tử, ngươi muốn chết sao?
Hắc y nhân thấy Mạc Thiên Nhai vậy mà mắng hắn, lập tức giận tím mặt, quát khẽ nói:
- Hai người các ngươi, diệt cho ta hắn!
- Lôi đại nhân!
Sắc mặt hai người Bạch Long và Hắc Hổ hơi đổi một chút, trong lòng giận mắng không thôi, ngươi là Chiến Đế cảnh hậu kỳ làm sao không xuất thủ.
Chúng ta chỉ là Chiến Đế sơ kỳ, không phải đối thủ lão đầu này, nếu như đánh thắng được hắn thì trước đó đã xuất thủ, còn cần đợi đến hiện tại sao?
Nhất là Bạch Long, hắn trước đó bị Mạc Thiên Nhai một kích đánh bay, đã hoàn toàn sợ rồi.
- Bảo hai người các ngươi đi giết hắn, không nghe thấy sao?
Hắc y nhân trợn mắt trừng một cái nói, rất có một bộ tư thế các ngươi không xuất thủ, ta trước diệt các ngươi.
Hắn tên là Lôi Vân, chính là người Lôi gia Cửu Tiêu Thương Hội, lần trước đúng là hắn âm thầm đánh lén Đại Long Đế Chủ, trợ giúp Hoa gia đoạt được giang sơn Đại Long.
Hai người Bạch Long cùng Hắc Hổ có loại xúc động chửi thề, nhưng vẫn kiên trì hướng về Mạc Thiên Nhai đi đến, không lên khẳng định hẳn phải chết không nghi ngờ, đi lên có lẽ còn có cơ hội sinh tồn.
Trong lòng hai người thập phần hối hận, sớm biết thế đã không nên quay lại, dù là trên đường gặp phải Lôi Vân cũng xem như cái gì đều không biết.
- Hai người các ngươi nếu như muốn chết thì cứ tới.