Bạch Long bị một quyền Mạc Thiên Nhai đánh bay, thể nội gãy tận mấy chiếc xương sườn, lục phủ ngũ tạng chấn động không ngừng, huyết dịch cũng xốc lên không thôi, có thể thấy một kích này của Mạc Thiên Nhai thật đáng sợ.
Khóe miệng của hắn tràn ra một tia máu tươi, con ngươi băng lãnh nhìn Mạc Thiên Nhai, trong lòng có chút hối hận, sớm biết thế thì mình đã rời đi, để Hắc Hổ thủ ở chỗ này.
- Khụ khụ ~
Bạch Long ho ra mấy ngụm máu tươi, quay người liền hướng nơi xa bỏ chạy, lĩnh giáo thực lực Mạc Thiên Nhai, hắn nào còn dám lưu ở chỗ này.
Cách Tiêu Thành bên ngoài mấy dặm, một nơi trong rừng, vài đôi mắt nhìn chằm chằm vị trí Tiêu Thành, vừa hay nhìn thấy một màn này mọi người thấy một trận hãi hùng khiếp vía.
- Tiêu Thành biên hoang vậy mà cũng có cường giả Chiến Đế! Khó trách Đại Trưởng Lão để cho ba người chúng ta tới, Mộ Dung Tuyết rất có thể là được người ở đây cứu.
Một hắc y nhân tương đối gầy gò trong đó mở miệng.
- Chiến Đế cảnh thì như thế nào? Tìm không ra Mộ Dung Tuyết, Lôi gia bên kia đã muốn phát điên, uy tín đối với Diêm La Phủ sẽ có ảnh hưởng rất lớn, cho dù hủy diệt tòa thành nhỏ này cũng phải tìm ra Mộ Dung Tuyết.
Một hắc y nhân khác trên mặt có một vết sẹo thật sâu mở miệng nói.
- Không sai, Mộ Dung Tuyết không chết, Lôi gia sẽ không từ bỏ ý đồ. Đúng rồi, các ngươi vừa mới không nghe thấy sao? Hai người vừa mới đào tẩu hình như là người Đại Long Đế Triều.
Hắc y nhân tương đối thấp ánh mắt sáng lên, khóe miệng uốn cong nói.
- Đại Long Đế Triều bây giờ đã đổi chủ, có vẻ như chính là Lôi gia phía sau duy trì, kể từ đó, Lôi gia há không phải rất có thể phái người tới đây sao?
Hắc y nhân gầy gò kinh ngạc nói.
- Trước tiên âm thầm chui vào tòa thành nhỏ này, nhìn có tung tích Mộ Dung Tuyết hay không, lão đầu Chiến Đế cảnh cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy, vạn nhất hắn muốn ngăn cản vậy liền đem tòa thành nhỏ này trực tiếp đồ sát.
Ngữ khí hắc y nhân có vết sẹo băng lãnh.
Hai người khác gật đầu, ba người đồng thời biến mất trong rừng, tựa như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.
Cũng đúng lúc này, Mạc Thiên Nhai bỗng nhiên nhìn về phía rừng, trong mắt lóe lên một vòng lãnh quang, trong lòng trầm ngâm nói:
- Huyết Sát Chi Khí thật dày đặc, những người này là sát thủ?
Nghĩ vậy, sắc mặt Mạc Thiên Nhai càng ngày càng âm trầm, hắn biết Tiêu Phàm muốn đi tham gia Sát Vương Thí Luyện.
Bây giờ đã có sát thủ Chiến Đế cảnh xuất hiện ở bên ngoài Tiêu Thành, hắn trong nháy mắt liền liên tưởng trên người Tiêu Phàm, chẳng lẽ Tiêu Phàm đắc tội một Tổ Chức Sát Thủ?
Mạc Thiên Nhai tự nhiên không biết, người Diêm La Phủ là vì Mộ Dung Tuyết mà đến, không phải vì Tiêu Phàm.
Bất quá, vô luận là vì ai tới, hắn muốn làm chính là bảo hộ an nguy Tiêu gia.
- Thần Phong Học Viện lúc này đều không xuất hiện, chẳng lẽ là kiêng kị những người của Tổ Chức Sát Thủ? Một Diêm La Phủ có gì có thể kiêng kị sao?
Lông mày Mạc Thiên Nhai nhíu lại, ngẩng đầu nhìn chân trời.
Hắn rất muốn đi Yến Thành nhìn một chút, bây giờ là vào lúc giữa trưa, lấy tốc độ của hắn, đầy đủ trước chạng vạng tối chạy về Tiêu Thành, nhưng cân nhắc đến an nguy Tiêu gia, Mạc Thiên Nhai không dám đánh cược, cuối cùng vẫn từ bỏ.
- Gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Thở dài, Mạc Thiên Nhai quay người trở lại Tiêu phủ.
- Đại Trưởng Lão.
Đám người Tiêu Hàn nhìn thấy Mạc Thiên Nhai không việc gì trở về, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn hắn tất cả đều bị thực lực Mạc Thiên Nhai làm cho chấn kinh.
Chiến Đế cảnh đó, dù là tại Đế Triều cũng là nhân vật cường đại khiến cho người người ngưỡng vọng.
Ai cũng chưa từng nghĩ tới, Tiêu gia mình lại còn ẩn giấu một cao thủ Chiến Đế cảnh.