Trước khi rời đi, Tiêu Phàm còn dự định cùng Huyết Yêu Nhiêu chào hỏi, nhưng cuối cùng vẫn thôi, cho dù nhìn thấy thì có thể nói cái gì đây?
Lúc Tiêu Phàm đạp không bay lên, lại có một đôi mắt âm thầm nhìn theo bóng lưng hắn, càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất, trong mắt có hơi nước bốc hơi, trừ Huyết Yêu Nhiêu còn có thể là ai.
- Muốn trách, chỉ có thể trách gặp nhau quá muộn.
Huyết Yêu Nhiêu tự lẩm bẩm, lau khô nước mắt trong mắt, biến mất tại chỗ.
Tiêu Phàm rời vị trí sơn cốc Huyết Lâu, trực tiếp hướng về ngoại giới bắn nhanh đi, do hắn có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được nên nhớ kỹ phương hướng đại khái, tự nhiên sẽ không bị lạc đường.
Sau hai canh giờ, Tiêu Phàm rốt cục rời khỏi Hồn Thú Sơn Mạch rộng lớn, chẳng qua là khi hắn bước ra khỏi Hồn Thú Sơn Mạch, lại đột nhiên ngừng thân hình, nhìn về phía sau lưng, con ngươi lạnh lẽo liếc nhìn bốn phía.
- Cùng ta đi lâu như vậy rồi, còn không có ý định đi ra?
Ngữ khí Tiêu Phàm băng lãnh nói ra.
- Bốp bốp bốp!
Vừa dứt lời, một trận vỗ tay vang lên, trước người Tiêu Phàm tầm mười trượng, bên trong rừng cây đột nhiên đi ra một đạo thân ảnh, đó là một nam tử áo đen.
- Tà Vương Cận Tà?
Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra, đề phòng tới cực điểm.
Lần trước hắn không biết Cận Tà đáng sợ, cho nên mới không lo lắng, nhưng lần này, Tiêu Phàm rất rõ ràng Cận Tà mạnh bao nhiêu.
Tứ Đại Sát Vương qua thời gian năm năm, tối thiểu nhất cũng là Chiến Đế cảnh đi, nếu là Chiến Đế sơ kỳ bình thường, Tiêu Phàm ngược lại cũng không sợ.
Nhưng hắn căn bản là nhìn không ra tu vi Cận Tà, nếu như không phải bởi vì Hồn Lực Tiêu Phàm cực kỳ cường đại, có lẽ căn bản phát hiện không được có người âm thầm theo dõi.
- Ngươi rất không tệ, lại có thể phát hiện ta tồn tại.
Cận Tà ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm nói:
- Không biết gọi ngươi Tiêu Phàm hay là gọi ngươi U Linh?
- Tùy tiện, danh tự chỉ là một cái danh hiệu mà thôi.
Sắc mặt Tiêu Phàm vẫn như cũ thập phần bình tĩnh, chỉ là hắn hết sức tò mò, Cận Tà theo dõi mình chuyện gì.
- Vậy liền gọi ngươi Tiêu Phàm đi.
Cận Tà gật đầu, nhìn Tiêu Phàm cười nói:
- Lần trước ta đã nói với ngươi, có một vụ giao dịch, không biết ngươi cảm giác có hứng thú không?
- Giao dịch? Giao dịch gì.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, lần trước Cận Tà đúng là đã nói việc này, đồng thời còn nói, Tiêu Phàm được hạng nhất thì mới có tư cách biết được.
Bất quá lại không nghĩ rằng Cận Tà vậy mà đến nhanh như vậy, Sát Vương Thí Luyện kết thúc mới bao lâu, thời gian mới hơn một ngày đi, hắn vậy mà đã chạy tới bên ngoài tổng bộ Huyết Lâu Nam Vực chờ đợi mìnhân.
- Ngươi đã tiến vào Tu La Bí Cảnh đi, ta nghĩ không cần ta nói, ngươi cũng nên biết là giao dịch gì.
Cận Tà cười nói.
Con ngươi Tiêu Phàm hơi hơi co rụt lại, chẳng lẽ Cận Tà nhận ra Tu La Kiếm, biết mình nắm giữ Tu La Truyền Thừa?
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm đáy mắt chỗ sâu lóe qua sát ý nồng đậm, bất quá hắn vẫn lắc lắc đầu nói:
- Không biết ngươi nói cái gì, ngươi nếu không nói, vậy ta liền cáo từ.
- Chẳng lẽ ngươi đối với Tu La Truyền Thừa không có hứng thú sao?
Nhìn thấy Tiêu Phàm muốn đi, Cận Tà cũng sẽ không quanh co lòng vòng.