“Quân Tiêu Dao, có câu gọi là làm người để lại một đường lui, ngày sau dễ gặp mặt nhau, cách làm của ngươi có phải quá đáng quá hay không?”
Sắc mặt Cơ Bang Ấn trầm lãnh, khó coi đến cực điểm.
Ở bên cạnh lão là Cơ Huyền bị đại dịch chuyển phù truyền tống ra.
Chỉ là giờ phút này sắc mặt Cơ Huyền đã trắng bệch, hai mắt thất thần, tay trái che lại chỗ cụt tay của mình, dáng vẻ như cái xác không hồn.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, đạo tâm của Cơ Huyền đã hoàn toàn tan vỡ.
Đối với một thiên kiêu mà nói, chiến bại không đáng sợ.
Đáng sợ là cả đạo tâm cũng tan vỡ, vậy hoàn toàn không cứu, sẽ trở thành một phế nhân.
Mà Cơ Huyền, vị Tiểu Thánh Nhân của Cơ gia trông khí phách hăng hái, thong dong tự tin đến cực điểm khi vừa tới bí cảnh Nguyên Thiên,.
Kết quả hiện tại lại biến thành cái xác không hồn như vậy.
Cũng khó trách Cơ Bang Ấn tức giận đến thế.
“Quá mức? Quân mỗ quá mức thế nào, chỉ là luận bàn giao thủ bình thường mà thôi.”
Đối mặt với uy áp thánh cảnh của Cơ Bang Ấn, Quân Tiêu Dao mặt không đổi sắc, cực kỳ thong dong.
Hắn không sợ cả uy áp của ma thi cấp chí tôn, sao có thể e dè uy áp của một thánh nhân.
“Lão già ngươi muốn làm gì tôn nhi của ta hả?” Thân thể Quân Chiến Thiên cũng chợt lóe, lao tới trước người Quân Tiêu Dao.
Mà lúc này, trưởng lão của nhất tộc Thương Long cũng dẫn Long Bích Trì tiến đến.
Thân thể mềm mại của Long Bích Trì co rúm lại phía sau trưởng lão, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao vẫn mang theo kinh sợ.
Tuy đạo tâm của nàng không đến mức tan vỡ như Cơ Huyền, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Ít nhất, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn để lại bóng ma trong lòng nàng.
“Quân Tiêu Dao, tạm thời không bàn đến chuyện mà ngươi đã làm với Long Nữ tộc ta, nhưng long cốt kia vốn là do Nguyên Thiên Chí Tôn cướp đi từ Tổ Long Sào ta, hiện tại có phải nên vật quy nguyên chủ hay không?” Trưởng lão của nhất tộc Thương Long trầm giọng mà nói.
Lấy sự bá đạo của Tổ Long Sào, nếu thế lực khác có được long cốt thì trưởng lão Thương Long sẽ trực tiếp dùng vũ lực cướp đoạt.
Nhưng ngặt nổi có được long cốt lại là Thần Tử của Quân gia, điều này làm Thương Long trưởng lão cũng cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
“A, Tổ Long Sào luôn cường thế bá đạo cũng biết giảng đạo lý.”
“Nhưng long cốt này là do Quân mỗ lấy được dựa vào bản lĩnh, vì sao phải trả lại?” Quân Tiêu Dao cười, mang theo một tia trào phúng lạnh lẽo.
Gương mặt Thương Long trưởng lão hơi run rẩy, sau đó nói: “Được, bốn bộ viễn cổ long cốt kia thì bỏ qua, nhưng Chí Tôn Tổ Long Cốt nhất định phải trả lại.”
Nghe được lời này, Quân Tiêu Dao càng cười lạnh và nói: “Tổ Long Sào, đừng không cần mặt mũi như vậy, nhanh thế mà đã quên nổi đau U Long Chí Tôn sao?”
“Tiểu bối, ngươi làm càn!” Quân Tiêu Dao vạch trần vết sẹo của Tổ Long Sào ngay trước mặt mọi người, làm sắc mặt Thương Long trưởng lão khó coi, nhịn không được quát lớn một tiếng.
Nhưng mà, ngay vào lúc Thương Long trưởng lão quát lớn.
Hư không ở nơi xa xôi bỗng có một tiếng đàn cao vút bén nhọn vang lên.
Tiếng đàn kia hóa thành sát nhận, tua nhỏ hư không, trực tiếp lao thẳng về hướng Thương Long trưởng lão.
Uy thế sắc bén khiến thánh nhân cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Phụt!
Tiếng đàn sát nhận chợt lóe qua, trực tiếp cắt nửa người Thương Long trưởng lão ra, long huyết tươi đẹp trong suốt bắn tung toé.
Một chiêu đã làm một thánh nhân bị thương nặng!
Khắp nơi phát ra tiếng ồ lên khiếp sợ.
Thương Long trưởng lão thì lui lập tức về phía sau, trong mắt lộ ra kinh hãi xưa nay chưa từng có!
“Là vị đại nhân nào ra tay?” Thương Long trưởng lão run rẩy nói.
Nhưng không có đáp lại.
Quân Chiến Thiên cũng lộ ra một tia dị sắc và nói: “Tiêu Dao, xem ra là hộ đạo nhân của con ra tay.”
“Hộ đạo nhân?” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.
Vị hộ đạo nhân này của hắn cũng thật thần bí, chưa bao giờ hiện thân.
Nhưng lấy tiếng đàn làm thủ đoạn công kích cũng có chút mới lạ.
“Hộ đạo nhân của con có địa vị không nhỏ, ngày sau con sẽ biết.” Quân Chiến Thiên thần bí nói.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt trầm xuống.
Rốt cục hộ đạo nhân mà Quân gia phái cho hắn là thần thánh phương nào?
Nhưng mà, người nói vô tình, người nghe có ý, tất cả tu sĩ chung quanh nghe thấy cuộc đối thoại này thì trong mắt đều ẩn chứa hoảng sợ.
Quân gia phân phối hộ đạo nhân cường đại như thế cho Quân Tiêu Dao.
Phải biết là, thế lực bất hủ nhiều nhất cũng chỉ phân phối hộ đạo nhân cấp bậc thánh nhân cho thiên kiêu trong tộc.
“Xem ra địa vị của Thần Tử ở Quân gia thật sự phi phàm...” Rất nhiều người cảm thán.
Thương Long trưởng lão cố nén thương thế, nhắm chặt miệng, không dám nhiều lời nữa.
Lão sợ nói nhiều một câu thì ngay sau đó sẽ đến chốn u minh.
Cơ Bang Ấn cũng biến sắc, cực độ kiêng kỵ, cũng không dám nói thêm gì nữa.
Một trận phiền toái bị đè ép xuống dễ như trở bàn tay như vậy.
“Xem ra nhị vị đều không còn lời nào để nói, vậy Quân mỗ đi đây.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Lúc gần đi, hắn còn không quên trào phúng một câu, giết người tru tâm.
Thương Long trưởng lão và Cơ Bang Ấn sắc mặt phát tím, lại cố gắng nghẹn vào, không nói một lời.
Mọi người của Quân gia và bọn người Khương gia cùng rời đi.
Thẳng đến khi họ rời đi, Thương Long trưởng lão và Cơ Bang Ấn mới phát ra tiếng rống giận, uy danh lay động ba ngàn dặm.
Hai đại thế lực bất hủ còn chưa bao giờ chịu thiệt thòi như vậy.
“Ai, không hổ là Quân gia một trong Ngự Tam Gia, chèn ép hai đại bất hủ đạo thống tới mức không biết giận.” Một ít tu sĩ cảm khái.
Bí cảnh Nguyên Thiên cũng hạ màn trong kết cục này.
Tuy ban đầu rất nhiều người đều suy đoán, Thần Tử Quân gia hẳn là tồn tại biểu hiện sáng lóa nhất trong bí tàng lần này.
Nhưng cũng không ngờ có thể đoạt mắt đến mức độ này.
Gần như che khuất hết tất cả hào quang của những thiên kiêu còn lại.
Long Nữ Tổ Long Sào, Tiểu Thánh Nhân của Cơ gia, Cửu Đầu Sư Tử của Thái Cổ vương tộc, Thôn Thiên Tước …v…v.. không một ai là đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!