Chương 377
“Ồ, Vương gia có cách để lão phu hồi phục sức khoẻ à?”
Chính vào lúc này, một đạo nhân ảnh già nua, trực tiếp kéo rách hư không mà ra, chính là Khương Đạo Hư.
Mà ở phía sau tộc địa, đám người Khương Nhu và Quân Tiêu Dao cũng đi đến.
Trên người Khương Đạo Hư bao phủ một cỗ khí tức mục nát.
Nhưng cỗ uy áp đó thuộc về vô thượng Chí Tôn lại vẫn như cũ khiến cho sắc mặt của Chuẩn Chí Tôn Vương gia phải khựng lại
Khương Đạo Hư là cường giả đỉnh cấp tiếng tăm lừng lẫy của Hoang Thiên Tiên Vực.
Cho dù mấy năm gần đây không có xuất thủ nhưng uy áp vẫn còn đó.
“Ha ha, nếu như cường giả như Khương lão nằm xuống, cũng thật là có chút tiếc nuối.”
“Vương gia ta, nguyện ý dùng một gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đổi lấy sự liên hôn của Thần nữ Khương gia và Thiếu đế Vương gia.”
Lời của Chuẩn Chí tôn Vương gia làm cho tất cả mọi người của Khương gia chấn động.
Trên mặt của Quân Tiêu Dao cũng loé lên một tia dị sắc.
Tên Thiếu đế của Vương gia đó lại đánh chủ ý lên người của Khương Thánh Y?
Quân Tiêu Dao nhướng mày, trong mắt loé lên một tia lãnh quang.
Mà Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, Quân Tiêu Dao cũng đã từng nghe qua.
Đây là một loại bất tử dược vô cùng quý hiểm, thậm chí, nó còn được xem là loại đỉnh cấp nhất trong bất tử dược.
Loại Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này, tương truyền có thể khiến một người triệt để thoát thai hoán cốt, tiêu trừ tất cả bệnh tật, ám tật, thiếu sót, tẩy lễ nhục thân và nguyên thần, làm cho con người đạt đến cảnh giới gần như hoàn mỹ.
Đương nhiên, có lẽ bởi vì loại dược này có hiệu quả nghịch thiên.
Cho nên từ cổ đến nay, Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đều không có mấy gốc.
Đặt trong Hoang Thiên Tiên Vực chính là không tìm nổi một hai gốc.
Nếu như loại dược này có thể lấy được dễ dàng, vậy Khương gia sớm đã tìm thay Khương Đạo Hư rồi.
Thậm chí tương truyền loại dược này chỉ xuất hiện ở các nơi hung hiểm như Vạn Cổ Táng Thổ.
Vương gia có một gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo thật làm cho người ta ngoài ý muốn.
Dường như là sợ Khương gia không tin, Chuẩn Chí tôn của Vương gia giơ một tay ra.
Một gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo xuất hiện trong tay ông ta.
Gốc thảo này tổng cộng có bảy phiến lá, màu sắc bất đồng.
Có khí cơ nồng nặng đang lưu chuyển, lượn lờ một mùi thơm nồng nàn.
Nếu ngửi thấy loại khí vị này, thì có loại cảm giác khiến người ta phi thăng.
“Quả thực là Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo!” Ánh mắt của đám người tộc lão Khương gia đều run lên.
Vương gia lại thật không tiếc mang ra loại bất tử dược đỉnh cấp này, thật làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
“Thế nào, Vương gia chúng ta đã đủ thành ý rồi chứ, lấy gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này làm sính lễ.”
“Hơn nữa Thiếu đế Vương gia của ta cũng tuyệt đối xứng với Thần nữ Khương gia của các người, Khương lão cũng có thể hồi phục sức khoẻ, hai bên đều vui vẻ không phải sao?”
Câu nói của Chuẩn Chí Tôn Vương gia khiến cho một vài tộc lão của Khương gia ở hiện trường có chút rung động.
Xác thực, Khương gia bọn họ và Vương gia từ trước đến nay không có ân oán gì.
Kết minh cũng không phải là không được.
Hơn nữa việc này đối với Khương gia mà nói cũng là việc tốt.
Không nói điểm tốt của việc kết minh, ít nhất có thể cứu được Khương Đạo Hư.
Có thể cứu vớt một vị Chí Tôn, đối với Khương gia mà nói là chuyện quan trọng nhất.
Bây giờ điều duy nhất cần phải quan tâm chính là thái độ của Khương Thánh Y.
Lúc này, Khương Thánh Y cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt đẹp như tranh đã có chút tái nhợt.
Nàng cũng không ngờ rằng Vương gia lại nhắm vào nàng.
Còn muốn nàng và Thiếu đế Vương gia liên hôn.
Nói thật lòng, danh tiếng của Thiếu đế Vương gia Khương Thánh Y cũng đã từng nghe qua.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Trong lòng nàng đã bị một đạo thân ảnh chiếm trọn, làm sao có thể chứa thêm người khác.
Nhưng nếu như không đồng ý, sẽ không có cách nào cứu Khương Đạo Hư.
Từ góc độ của gia tộc mà nói, Khương Thánh Y nên đồng ý.
Thần sắc của Khương Nhu cũng có chút căng thẳng.
Dù sao đây cũng là việc liên quan đến khả năng phục hồi cho Khương Đạo Hư.
Nhưng Khương Nhu cũng không có mở miệng yêu cầu Khương Thánh Y đồng ý.
Việc này đối với Khương Thánh Y mà nói quả thực có chút không công bằng.
Đám người Khương gia ở hiện trường đều nhìn về phía Khương Thánh Y, đợi nàng ra quyết định.
“Thánh Y tỷ…” Gương mặt của Khương Lạc Ly có chút lo lắng.
Nàng cũng không biết giữa Khương Thánh Y và Quân Tiêu Dao đã phát sinh chuyện gì.
Nhưng nàng không muốn Khương Thánh Y hy sinh hạnh phúc cả đời của mình.
Ngược lại, ánh mắt của Hoa Nguyên Tu loé lên, mở miệng nói: “Thiếu đế Vương gia là nhân trung anh kiệt, Thần nữ gả cho hắn, hắn chắc chắn sẽ không để cho Thần nữ chịu ấm ức, hơn nữa còn có thể lấy được Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, cứu được Thái Thượng Trưởng Lão, như vậy không phải là tốt sao?”
Lời của Hoa Nguyên Tu nhận được sự đồng thuận của một vào tộc nhân Khương gia.
Quả thực, nếu như gả cho người khác thì đúng là ấm ức cho Khương Thánh Y rồi.
Nhưng Thiếu đế Vương gia cũng không phải là phế vật gì.
Mà ngược lại, hắn ta còn là một trong những Chí Tôn trẻ tuổi có danh tiếng thịnh nhất, thực lực mạnh nhất, đứng trên đỉnh phong của cả Hoang Thiên Tiên Vực.
Gả cho Thiếu đế Vương gia, quả thực không tính là ấm ức cho Khương Thánh Y.
“Có thể liên hôn với Thiếu đế của Vương gia ta là may mắn của ngươi, loại chuyện tốt này còn cần phải suy nghĩ à?” Chuẩn Chí tôn Vương gia điềm đạm nói.
Khương Thánh Y nghe xong, nắm chặt bàn tay.
Ánh mắt nàng không kìm nổi nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Chỉ thấy hắn chắp tay đứng thẳng, trên mặt bình thản, không có bất kỳ biểu cảm gì.
Điều này làm cho trái tim của Khương Thánh Y cảm thấy đau nhói.