Chương 291
Hơn mười sinh linh cấm kỵ của Thái Cổ Thần Sơn hiện lên, đảo loạn khí tức của mảnh thiên địa này.
Hư không bạo loạn, mặt đất rung động, cửu thiên nổi sấm sét, phong vân chợt biến sắc!
Vạn Tượng đại lục xuất hiện sự rung chuyển xưa nay chưa từng có.
Mà biến hóa này tất nhiên cũng khiến cho rất nhiều thế lực của Vạn Tượng đại lục chú ý.
“Phương hướng kia là Thái Cổ Thần Sơn nơi cực tây!”
“Là ai dám đến Thái Cổ Thần Sơn quấy rối?”
“Đi, đi xem!”
Các thế lực tứ phương Vạn Tượng đại lục bị kinh động, đều dùng tốc độ nhanh nhất đi đến Thái Cổ Thần Sơn.
Những thế lực đó đều là thế lực Nhân tộc.
Giống như thế cục của Thiên Huyền đại lục, thế lực Nhân tộc ở Vạn Tượng đại lục cũng chịu đủ sự áp bức của Thái Cổ Thần Sơn.
Thái Cổ Thần Sơn động một cái là huỷ diệt thế lực Nhân tộc, Nhân tộc căn bản không dám phản kháng.
Mà trước đó Cổ Thần tộc đều đặt tâm lực vào chuyện trấn áp tội tộc, nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ cũng là trấn áp tội tộc, tất nhiên không có dư lực để đối phó với Thái Cổ Thần Sơn.
Dần dà, Thái Cổ Thần Sơn trở thành cấm địa uy chấn tứ phương ở Vạn Tượng đại lục.
Nhưng hiện tại lại có người dám quấy rối, gây ra động tĩnh lớn như vậy ở cấm địa.
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, khiến người ta tò mò, thế lực các nơi đều như thủy triều mà tràn về hướng Thái Cổ Thần Sơn.
Mà giờ phút này, trước Thái Cổ Thần Sơn.
Hơn mười sinh linh đang tuôn khí tức loạn thiên động địa.
Cho dù là ở Tiên Vực thì sức mạnh này cũng xem như không yếu, đủ để so sánh với thế lực nhất lưu như Chu Tước Cổ Quốc.
“Thần Tử Quân Gia, đừng tưởng rằng ngươi dựa lưng Quân gia thì có thể tác oai tác quái.” Kim Sí Kiếm Xỉ Hổ của Thiên Hổ Thần Sơn mở miệng phun tiếng người.
Nhưng ánh mắt nó lại có chút kiêng kỵ mà nhìn về phía Sa Đọa Thánh Thể.
Khí tức của Sa Đọa Thánh Thể không giống con rối, nhưng cũng không giống cường giả Thánh Nhân bình thường.
Cho nên bọn chúng cũng không thể xác định, rốt cục tồn tại khủng bố này là cái gì.
“Thái Cổ Thần Sơn chúng ta tương liên với Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên giới, ngươi ra tay khiêu khích ở Thần Sơn ta là muốn khiêu chiến với Thái Cổ hoàng tộc sao?” Bạch Ngọc Long Tượng của Bạch Ngọc Thần Sơn cũng mở miệng.
Nhìn những sinh linh này liên tục mở miệng, các sinh linh Thần Sơn chung quanh lại có chút ngây ngẩn cả người.
Không thích hợp.
Dựa theo tính cách của những Thần Sơn lão tổ đó, bất cứ tồn tại nào dám can đảm tiến đến Thần Sơn khiêu khích, chúng căn bản sẽ không nói nhiều mà trực tiếp tung một chiêu diệt sát.
Tỷ như xa xôi trước kia, từng có một ít Thánh Nhân Nhân tộc liên hợp lại, muốn chống đối Thái Cổ Thần Sơn.
Kết quả bị những sinh linh của Thái Cổ Thần Sơn trực tiếp diệt sát, không nói nhiều một câu vô nghĩa.
Sao hiện tại, đối mặt với một bạch y công tử cả tu vi cũng chưa đến Thông Thánh Cửu Giai mà những sinh linh đó lại nói nhiều như vậy?
Một ít sinh linh Thần Sơn lập tức suy nghĩ cẩn thận.
Kiêng kỵ!
Những Thần Sơn lão tổ cấm kỵ đó đang cực kỳ kiêng kỵ.
Không chỉ kiêng kỵ Sa Đọa Thánh Thể, càng kiêng kỵ thân phận của Quân Tiêu Dao.
Thần Tử của Quân Gia!
Những Thần Sơn cấm kỵ lão tổ đó không ngốc như Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc.
Chúng rất khôn khéo, không muốn mặt ngoài đắc tội Quân gia.
Tuy rằng có chỗ dựa là hoàng tộc, nhưng trong mắt Thái Cổ hoàng tộc thì bọn chúng cũng chỉ là quân cờ lớn hơn một chút mà thôi.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì đạm mạc cười nói: “Vì sao bản Thần Tử đánh tới, chắc hẳn trong lòng các ngươi cũng đã quá rõ ràng.”
“Làm chó cho Thái Cổ hoàng tộc thì phải có giác ngộ bị giết!”
Nghe những lời nói nhục nhã không chút lưu tình này, đám Thần Sơn lão tổ Kim Sí Kiếm Xỉ Hổ, Bạch Ngọc Long Tượng đều mắt lộ hung mang.
Quân Tiêu Dao này nói chuyện thực không để lại đường lui.
“Thần Tử Quân Gia, một vừa hai phải thôi, đừng tưởng rằng Thái Cổ Thần Sơn chúng ta thật sự sợ các ngươi!” Kim Sí Kiếm Xỉ Hổ lạnh lùng nói.
“Thôi, bản Thần Tử lười nói vô nghĩa với một đám nguyên liệu nấu ăn.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Có thời gian nói vô nghĩa như vậy thì đi ngâm suối nước nóng không tốt hơn sao?
“Tìm đường chết!”
Nghe Quân Tiêu Dao nói bọn họ là nguyên liệu nấu ăn, các cấm kỵ lão tổ Kim Sí Kiếm Xỉ Hổ, Bạch Ngọc Long Tượng rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa.
Dù sao trời sập có người cao hơn chống đỡ.
Quân gia phẫn nộ thì cứ để Thái Cổ hoàng tộc đi gánh chịu đi.
“Giết!”
Kim Sí Kiếm Xỉ Hổ chấn động hai cánh, khí kim loại sắc nhọn vang dội cả trời xanh.
Bạch Ngọc Long Tượng cũng ra tay, một chân đánh rách nát cả mặt đất vạn dặm, giống như một tòa Thần Sơn va chạm đến.
Còn các Thần Sơn lão tổ còn lại cũng đồng thời ra tay.
Nói uy thế kia có thể hủy diệt thiên địa cũng không quá.
Mà lúc này, những thế lực Nhân tộc tiến đến xem náo nhiệt rốt cuộc cũng tới.
Bọn họ cũng chỉ dám đứng ở nơi xa quan sát.
Khi nhìn thấy tình cảnh trước mắt, tất cả tu sĩ Nhân tộc đều dại ra.
“Đều là tồn tại cấm kỵ của Thần Sơn, trời ạ, bọn họ đều cùng ra tay với vị bạch y công tử kia!”
“Là Thần Tử của Quân Gia, trước đó cũng là hắn ra tay, mới giúp Cổ Thần tộc bình định đại họa tội tộc!”
Không ít người cũng nhận ra Quân Tiêu Dao.
Hiện giờ hắn cũng coi như thanh danh rung trời ở Vạn Tượng đại lục.
Đa số mọi người đều biết, Hoang Cổ thế gia Nhân tộc ở Tiên Vực có một vị đại nhân tuổi trẻ thực lực cực mạnh, thân phận cực cao đã hạ giới.
Chính là Quân Tiêu Dao trước mắt.
Nhưng điều làm bọn họ không ngờ chính là, Quân Tiêu Dao thật sự dám đối đầu với Thái Cổ Thần Sơn.
Phải biết rằng, cho dù là một ít thiên kiêu khác từ Tiên Vực xuống, đụng phải sinh linh Thái Cổ Thần Sơn cũng phải tránh đi, không muốn dẫn chiến.
“Thần Tử Quân Gia thật là anh hùng của tộc chúng ta, chỉ là ngài ấy có thể chống chọi tiếp không?”
Nhìn thấy dao động hủy diệt trước mặt, rất nhiều tu sĩ Nhân tộc đều cảm thấy lo lắng trong lòng.
“Thần Tử...”
Sắc mặt của Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên ngưng trọng đến cực điểm.
Cả hai vị hộ đạo nhân của Khương gia cũng toàn lực đối đãi.
Quân Tiêu Dao cũng là nhân vật trọng yếu của Khương gia.